|
Một câu chuyện vui kể lại, có anh thanh niên đang học giáo
lư dự ṭng, khi học kinh Chúa Thánh Thần, anh học măi mà
không thuộc. Khó nhất là nhiều lần cứ lặp đi lặp lại “Chúa
Thánh Thần xuống… Chúa Thánh Thần lại xuống….”. Anh sốt ruột
nói với bà sơ dạy giáo lư: “Sao
không thấy Chúa Thánh Thần lên mà thấy cứ xuống hoài ?”.
Bà sơ trả lời: “Nếu
Chúa Thánh Thần mà lên th́ thế giới này sẽ bị hủy diệt c̣n
ghê gớm hơn là bom nguyên tử!”
Kinh “Chúng con lạy ơn Đức Chúa Thánh Thần...” mà chúng ta
thường đọc mỗi khi khởi đầu giờ cầu nguyện, nhắc lại một
biến cố quan trọng trong lịch sử cứu độ: đó là ngày lễ Ngũ
Tuần, khi Chúa Thánh Thần đến để canh tân Giáo Hội. Kể từ
ngày ấy, Chúa Thánh Thần luôn hiện diện để nâng đỡ và bảo
trợ Giáo Hội. Sở dĩ người tín hữu cầu xin Chúa Thánh Thần,
v́ họ xác tín rằng, mọi hành vi và mọi dự tính, nếu muốn
thành công, cần có ơn của Chúa Thánh Thần, v́ Ngài là Đấng
Bảo trợ đến từ nơi Chúa Cha.
“Thày
sẽ sai Đấng Bảo trợ đến với anh em” (x.Ga 16, 7). Chúa
Thánh Thần đă đến để quy tụ nhóm các môn đệ đang hoang mang
sợ hăi, biến đổi ḷng họ và làm cho họ trở thành những nhân
chứng trung kiên của Đấng Phục Sinh. Bài trích Sách Tông đồ
Công vụ đă minh chứng điều đó. Phêrô là một người dân chài
chất phác và ít học. Tuy vậy, nhờ ơn Chúa Thánh Thần, ông đă
trở nên một con người hoàn toàn mới: can đảm, uyên bác, mạnh
mẽ và khôn ngoan. Lời giảng của ông có sức thuyết phục đến
nỗi trong ngày đầu tiên này, có tới ba ngàn người gia nhập
Đạo.
Lịch sử Giáo Hội nói chung, cụ thể nhất là ở miền Bắc Việt
Nam, cho thấy sức mạnh kỳ diệu của Chúa Thánh Thần. Trong
những năm tháng khó khăn, thiếu vắng linh mục, không có lớp
giáo lư, không có những hoạt động tông đồ, nhưng Chúa Thánh
Thần vẫn âm thầm hoạt động. Ngài tác động nơi những ông
trùm, bà quản, văn hóa rất khiêm tốn, nhưng lại mạnh mẽ lạ
thường. Lư lẽ của họ rất đơn giản mà đă thuyết phục được
nhiều người, cả những người lương dân và những người có chức
quyền trong xă hội. Kiến thức của họ rất sơ sài mà lại là
nền tảng cho một đức tin chắc chắn. Có những cụ ông cụ bà
đạo đức thánh thiện truyền lại đức tin cho con cháu chỉ bằng
những lời kinh đơn sơ. Nhờ những “chứng nhân đức tin” này mà
biết bao ngôi thánh đường được ǵn giữ, biết bao cộng đoàn
đức tin được duy tŕ, tồn tại …. . Chúa Thánh Thần hoạt động
nơi người tín hữu và ban cho họ sức mạnh, soi sáng cho họ
biết những ǵ cần phải làm. Giáo Hội tồn tại là nhờ sức mạnh
của Chúa Thánh Thần, thông qua những con người b́nh dân và
trung tín ấy. Là Đấng Bảo trợ, Chúa Thánh Thần vẫn đang
hướng dẫn và làm cho Giáo Hội phát triển.
Và hôm nay, hai mươi thế kỷ sau sự kiện Ngũ Tuần, Ngôi Ba
Thiên Chúa vẫn đang từng giờ từng phút bảo trợ Giáo Hội và
làm cho Giáo Hội sống. Cũng như Chúa Thánh Thần luôn làm cho
vũ trụ được sống, Ngài cũng luôn luôn thông truyền sức sống
siêu nhiên cho Giáo Hội “Ngài
rút hơi thở chúng đi, chúng chết ngay, và chúng trở về chỗ
tro bụi của ḿnh. Nếu Ngài gởi hơi thở tới, chúng được tạo
thành, và Ngài canh tân bộ mặt trái đất” (Tv 103,29).
Nếu một ngày nào đó, không có ơn Chúa Thánh Thần nâng đỡ, vũ
trụ sẽ trở về thời kỳ hỗn mang và Giáo Hội sẽ trở thành một
cái xác không hồn. Chính Chúa Thánh Thần làm cho Giáo Hội
của Chúa Kitô lan tỏa một vẻ đẹp diệu kỳ. Vẻ đẹp ấy thể hiện
qua t́nh hiệp nhất giữa các tín hữu, qua sức mạnh của đức
tin, qua tính linh thiêng của những nghi thức phụng vụ. Chúa
Thánh Thần c̣n làm cho vẻ đẹp Giáo Hội rạng ngời nơi khuôn
mặt và cuộc đời các tín hữu, giúp họ dấn thân hy sinh, kiên
vững trung thành sống chết v́ Chúa.
Sách Giáo lư của Giáo Hội công giáo đă liệt kê những biểu
tượng chỉ Chúa Thánh Thần như: nước, sự xức dầu, lửa, áng
mây và ánh sáng, dấu ấn, bàn tay, ngón tay, chim bồ câu. Tất
cả những biểu tượng trên diễn tả những nhu cầu cần thiết để
con người có thể sống và đạt được hạnh phúc trên trần gian.
Ca Tiếp liên của phụng vụ hôm nay diễn tả những hoạt động đa
dạng của Ngôi Ba Thiên Chúa. Ngài luôn thực thi sứ mạng “bảo
trợ” trong suốt đời sống con người và đời sống đức tin “Nếu
không có Chúa hộ phù, trong con người c̣n chi thanh khiết?”.
Nhờ sự bảo trợ của Chúa Thánh Thần mà các tín hữu được liên
kết với nhau trong t́nh hiệp thông. “Tất
cả chúng ta đă lănh nhận cùng một Thần Khí duy nhất là Thánh
Thần, nên một cách nào đó chúng ta được kết hợp với nhau và
với Thiên Chúa. Mặc dầu chúng ta nhiều người và mặc dầu Đức
Kitô đă làm cho Thần Khí của chúa Cha và của Người cư ngụ
trong mỗi người chúng ta” (thánh Cyrillô thành
Alexandria). Bài đọc I và bài đọc II trong Phụng vụ đều diễn
tả vai tṛ của Chúa Thánh Thần là Đấng liên kết mọi tín hữu
nên một. Lễ Ngũ Tuần hàn gắn những chia rẽ đổ vỡ của thời
Baben trong Cựu ước. Nhờ tác động của Chúa Thánh Thần, Giáo
Hội sống động như một thân thể, gồm nhiều chi thể khác nhau,
nhưng cùng chung một sức sống (Bài đọc II).
Chúa Thánh Thần là quà tặng của Đấng Phục sinh cho các môn
đệ, sau khi Người từ cơi chết sống lại. Cùng với Chúa Thánh
Thần, Chúa Giêsu ban cho các ông sự b́nh an. Chúa Thánh Thần
và ơn b́nh an đi liền với nhau. Nói cách khác, b́nh an là
hoa trái của Chúa Thánh Thần, và b́nh an cũng chính là Chúa
Thánh Thần. Trong cuộc gặp gỡ đầu tiên giữa Đấng Phục sinh
và các tông đồ, Người cũng ủy thác cho các ông quyền tháo
cởi và cầm buộc. Không chỉ quyền cầm buộc và tháo cởi, Chúa
c̣n ban cho các ông biết bao quyền năng khác, đến nỗi các
ông có thể làm được phép lạ, như chính Chúa Giêsu đă làm.
Khi chúng ta được tràn đầy ơn Chúa Thánh Thần, chúng ta sẽ
thực hiện được những “phép lạ” trong cuộc sống, đó là vượt
lên sự chết, canh tân đổi mới cuộc đời để sống cuộc sống mới.
Với lễ Hiện Xuống, mùa Phục Sinh được khép lại. Tuy vậy,
Đấng Phục Sinh vẫn tiếp tục hiện diện giữa chúng ta. Chúa
Thánh Thần sẽ giúp chúng ta nhận ra sự hiện diện ấy, đồng
thời thêm sức cho chúng ta đủ can đảm để loan báo Đấng Phục
Sinh cho mọi người. |
|