|
Xin
thương xót chúng con và toàn thế giới! Lời kinh
được lặp đi lặp lại, như tiếng kêu cứu khẩn thiết lúc đang
gặp gian nan. Chưa bao giờ, lời kinh cầu nguyện Ḷng Thương
xót lại có ư nghĩa như những ngày này, khi mà thế giới đang
đau khổ chứng kiến dịch bệnh viêm phổi Vũ Hán (COVID-19)
đang tàn phá nhân loại từng ngày. Các tôn giáo đều cầu
nguyện cho dịch bệnh sớm bị đẩy lui. Mọi người đều mong cho
cuộc sống sớm trở lại b́nh thường. Những lúc dịch bệnh phải
cách ly, mới thấy những điều b́nh dị của đời sống thường
ngày thật đáng trân quư. Người ta ước mong có ngày lại được
đi dạo ngoài phố, được mời bạn bè mừng sinh nhật hay tân
gia, được đi thăm nhau giao lưu giữa tỉnh nọ với tỉnh kia,
được vào Nam ra Bắc dễ dàng bằng các phương tiện giao thông
khác nhau. Những điều này quá đỗi b́nh thường khi chưa có
dịch, nhưng nay lại là điều bị cấm để tránh dịch bệnh lây
lan.
Chúa nhật thứ hai Phục sinh là Đại lễ kính Ḷng Thương xót.
Đây là sáng kiến và sự cổ vơ của Thánh Giáo Hoàng Gioan
Phaolô II. Thế giới đang cần đến ḷng thương xót của Chúa để
được chữa lành. Không chỉ chữa lành khỏi dịch bệnh COVID-10,
nhân loại c̣n cần được chữa lành những căn bệnh trầm kha
khác: dửng dưng vô cảm với Thượng đế và với tha nhân; sa đọa
luân thường đạo lư; hôn nhân đồng tính; phá thai; thờ ngẫu
thần; kiêu ngạo cho rằng nền kỹ thuật hiện đại có thể thay
Thiên Chúa. Vâng, một nhân loại đang bị tổn thương nghiêm
trọng cần được chữa lành.
Chúng ta vừa tưởng niệm cuộc khổ nạn đau thương của Chúa
Giêsu. Cái chết và sự phục sinh của Người là nguồn mạch ơn
cứu độ cho trần gian. Chúa Giêsu cũng là vị Lương Y thần
thiêng. Trong lúc rảo khắp xứ Galilêa để rao giảng Tin Mừng,
Người đă chữa lành biết bao người đau ốm đủ mọi chứng bệnh
khác nhau, thậm chí một vào trường hợp đă chết, Chúa đă cho
sống lại. Chính Người đă sống lại vinh quang, ra khỏi nấm mồ
tối để chiếu ánh sáng hy vọng cho con người.
Dưới cái nh́n trần gian, người ta nghĩ rằng Chúa đă chết là
hết mọi chuyện. Nói đến một người đă chết mà sống lại, người
ta coi như chuyện tầm phào. Điều này chẳng có ǵ mới, v́
ngay như ông Tôma, một trong Mười hai tông đồ, cũng chẳng
tin Thày ḿnh đă sống lại. V́ vậy, ông thách thức và t́m
những bằng cớ cụ thể nhăn tiền th́ ông mới tin. Nếu trước
đây Tôma đă ra điều kiện để tin, th́ nay Chúa chấp nhận
những điều kiện thách thức ấy. Khi Đấng Phục sinh hiện đến,
ông Tôma chẳng c̣n ḷng dạ nào mà xỏ ngón tay vào lỗ đinh,
đặt bàn tay vào cạnh sườn Chúa. Đúng hơn, ông chẳng cần làm
những điều đó, v́ Chúa đang ở trước mặt ông bằng xương bằng
thịt và đang nói với ông: “Đừng cứng ḷng nữa, nhưng hăy
tin”.
Ngày hôm nay, Giáo Hội đứng trước một thách đố lớn khi rao
giảng Đấng Phục sinh. Bởi lẽ trong con mắt của đại đa số
những người đương thời hôm nay, trong đó có cả những tín hữu,
đó là một điều khó chấp nhận. Câu chuyện Chúa Giêsu sống lại
từ cơi chết có nguy cơ bị coi như một câu chuyện cổ tích xa
vời. Qua lời nói với Tôma, Chúa Giêsu phục sinh muốn gửi đến
cho chúng ta một thông điệp: “Phúc thay những người không
thấy mà tin”. Thông điệp ấy vẫn có giá trị đến ngày hôm nay.
Là những tín hữu, chưa ai trong chúng ta được thấy Chúa trực
tiếp. Chúng ta chỉ cảm nhận Chúa bằng Đức tin. Con tim và lư
trí mách bảo chúng ta Chúa đang hiện diện và những ai tin
vào Người th́ sẽ không phải thất vọng. “Lạy Chúa của con,
lạy Thiên Chúa của con!”. Đó là lời tuyên xưng Đức tin của
một người đă hoàn toàn bị chinh phục. Đó cũng là tâm t́nh
sám hối của một người đă chậm tin những chứng từ của anh em
ḿnh. Như thế, tin vào Chúa Phục sinh đ̣i hỏi phải có một
cái nh́n vượt qua những điều khả giác để vươn tới một thực
tại siêu nhiên, đồng thời xác tín vào quyền năng của Thiên
Chúa. Đối với Ngài, “không có ǵ mà Ngài không thể làm được”.
Thánh Phêrô đă khuyên chúng ta: “Tuy không thấy Người, anh
em vẫn yêu mến, tuy chưa được giáp mặt mà ḷng vẫn kính tin.
V́ vậy, anh em được chan chứa một niềm vui khôn tả, rực rỡ
vinh quang, bởi đă nhận được thành quả của Đức tin là ơn cứu
độ con người” (Bài
đọc II). Đức tin đem lại cho chúng ta niềm vui và sự b́nh
an. Đây không phải b́nh an của thế gian, nhưng là b́nh an do
chính Chúa Phục sinh ban tặng.
Người thời nay đang đi t́m những chứng từ để tin Chúa Giêsu
đă phục sinh. Chứng từ ấy, có thể t́m thấy nơi những cộng
đoàn đức tin. Cộng đoàn tiên khởi ở Giêrusalem đă làm nên
những chứng từ rất sống động về sự hiện diện của Đấng Phục
sinh: đó là sự hiệp nhất, chuyên cần lắng nghe Lời Chúa, sốt
sắng cầu nguyện và quảng đại thực hiện đức bác ái đối với
anh em đồng đạo cũng như những người chưa cùng niềm tin (Bài
đọc I).
Với một lối giải thích khác về chữ nghĩa so với tác giả Sách
Tông đồ Công vụ, nhưng mang cùng một nội dung, trong Tông
thư “Dung mạo Ḷng Thương xót - Misericordiae
vultus”, công bố ngày 11-4-2015, Đức
Thánh Cha Phanxicô viết : “Tất cả mọi hoạt động mục vụ của
Giáo Hội cần phải được thấm đẫm sự dịu dàng và không một
chứng từ nào của Giáo Hội trước thế giới lại vắng bóng ḷng
thương xót” (số 10). Ngài cũng nói đến sứ mạng của Giáo Hội
là loan báo ḷng thương xót của Thiên Chúa và ngài nhắn nhủ
Giáo Hội hăy đảm nhận trách vụ “vui mừng loan báo sự tha thứ”,
“là sức mạnh làm tái sinh vào cuộc sống mới và mang lại can
đảm để hướng nh́n về tương lai trong niềm hy vọng” (số 12).
Quả thật, khi Giáo Hội thực hiện được lời mời gọi của Đức
Thánh Cha Phanxicô trên đây, th́ Giáo Hội trở nên h́nh ảnh
sống động của Đấng Phục sinh, giống như cộng đoàn Kitô hữu
tiên khởi. Thực hành ḷng thương xót, chính là một chứng từ
khả tín của cộng đoàn Kitô hữu. Nhờ đó mà những người đồng
bào của chúng ta nhận ra ḷng nhân hậu của Thiên Chúa.
“Phúc cho ai không thấy mà
tin!”. Vâng, giữa thảm họa đại dịch COVID-19 này, càng cần
hơn nữa Đức tin để chúng ta đáng được Chúa xót thương, can
thiệp cứu vớt. Trong ngày Đại lễ Kính Ḷng Thương xót của
Chúa, chúng ta hăy cùng đồng thanh kêu xin: V́
cuộc khổ nạn đau thương của Chúa Giêsu Kitô, xin
thương xót chúng con và toàn thế giới! |
|