|
Cùng với tất cả các Kitô hữu trên toàn thế giới, chúng ta
bước vào Tuần Thánh. Ngày lễ này được gọi là "Lễ Lá" bởi sự
kiện dân chúng cầm ngành lá thiên tuế đi đón Chúa Giêsu khi
Người long trọng tiến vào thành Giêrusalem. Thánh lễ khởi
đầu với bầu không khí hân hoan tưng bừng và kết thúc trong
trầm buồn lặng lẽ, với lời mời gọi các tín hữu tiếp tục suy
tư mầu nhiệm thương khó, cũng như và ư nghĩa của thập giá sẽ
được tôn vinh trong phụng vụ Tuần Thánh.
Bài Thương khó theo Tin Mừng thánh Mátthêu khởi đầu bằng sự
phản bội của Giuđa, một trong mười hai tông đồ. Giuđa đă
được Chúa gọi, nuôi dưỡng và dạy dỗ. V́ tham tiền bạc mà ông
đă phản bội Thày ḿnh. Không chỉ có Giuđa, chúng ta c̣n thấy
một số kỳ lăo, người biệt phái, luật sĩ và đám đông dân
chúng cũng đua nhau tố cáo Chúa. "Hội chứng đám đông" đă
khiến những người này hăng hái và liên kết lại với nhau để
vu khống cho Chúa đủ điều. Các môn đệ hằng ngày thân thiết
và hăng hái với Thày, lúc này xem ra cũng yếu đuối, run sợ,
thậm chí c̣n chối Thày như trường hợp Phêrô.
Đối lại với những môn đệ sợ hăi chạy trốn, với một Giuđa
phản bội và với một đám đông dân chúng đang bừng bừng căm
giận, Chúa Giêsu vẫn khiêm tốn và trung thành. Người chấp
nhận đi cho đến cùng chặng đường của sứ mạng Thiên sai.
Người không dùng bạo lực để đối lại với bạo lực. Cuộc xét xử
bất công của Công nghị Do Thái đă lên án người vô tội. Chúa
Giêsu đă chết trên thập giá để đền thay cho tội lỗi loài
người. Người đă đau khổ cho con người hạnh phúc, đă chết cho
con người được sống. Mặc cho cơn sóng tội lỗi dồn dập, trước
cơn cuồng phong của bạo lực, Chúa Giêsu vẫn yêu mến nhân
loại và yêu cho đến cùng, như tác giả Tin Mừng thứ Bốn khẳng
định với chúng ta. Trong mọi hoàn cảnh, Chúa Giêsu vẫn hướng
về con người, kể cả khi chịu treo trên thập giá, với cái
nh́n yêu thương. Cái nh́n yêu thương này hướng đến mỗi người
và từng người. Cái nh́n đó mời gọi mọi người sống cho t́nh
yêu và v́ t́nh yêu. Đó chính là thông điệp Đấng chịu treo
trên thập giá muốn gửi cho chúng ta.
Qua cuộc thương khó đón nhận một cách tự nguyện, Chúa Giêsu
đă đập tan quyền lực của sự chết đang tiềm ẩn nơi con người,
tức là quyền lực của tội lỗi. Tội lỗi đă làm cho những người
biệt phái và luật sĩ trở thành những người hằn học thù hận,
đă làm cho Philatô hèn nhát trốn tránh trách nhiệm, đă khiến
các môn đệ mê ngủ và chạy trốn và sau hết đă làm cho Phêrô
nhát đảm chối Thày.
“Quả thật, người này là con Thiên Chúa!”. Chúng ta thấy ở
đây một điều trớ trêu: trong khi những người thường xuyên ở
gần Chúa Giêsu, được Người giáo huấn và dạy bảo, th́ t́m
cách chạy trốn và phủ nhận mối tương quan với Người, th́ một
vị quan chức của đế quốc Rôma lại tuyên xưng Người là Con
Thiên Chúa. Vị quan chức này là một người ăn lương nhà nước,
một người vô thần chẳng có liên quan ǵ đến vụ án Giêsu. Ông
chỉ là người thi hành công vụ. Cái chết của một người vô tội
và thánh thiện đă khẳng định với ông: Người này không phải
là một tử tội b́nh thường như những tử tội khác.
Hai bài đọc (Bài đọc I và bài đọc II) đều nhắc đến h́nh ảnh
người Tôi tớ Trung thành trong đau khổ. Giáo Hội Kitô đă
nhận ra Người Tôi tớ đau khổ mà ngôn sứ Isaia tiên báo nơi
Đức Giêsu Kitô. Người đă mang trên thân ḿnh những đau khổ
của cả nhân loại mà không than van (Bài đọc I). Người đă
"hủy ḿnh ra không" để trở nên thân phận tôi đ̣i (Bài đọc
II). Đức Giêsu chấp nhận tất cả những điều đó, v́ vâng lời
Chúa Cha và v́ yêu thương nhân loại. Người cũng làm gương
cho chúng ta, để rồi, trong cuộc sống c̣n nhiều gian nan thử
thách này, chúng ta biết vác thập giá đời ḿnh và vác thập
giá cho nhau.
Hai mươi thế kỷ sau cái chết của Đức Giêsu, Giáo Hội Kitô
vẫn không ngừng tôn vinh cây thập giá, như cờ hiệu chiến
thắng và như biểu tượng t́nh yêu. Khi tham dự phụng vụ hôm
nay, mỗi người được mời gọi suy tư về thái độ sống của ḿnh.
Nghi thức làm phép lá và kiệu lá nhắc chúng ta, cuộc thương
khó của Chúa vẫn đang diễn ra nơi những người đau khổ, nghèo
hèn, bệnh tật, bị áp bức và thiệt tḥi bất công trong xă hội
hôm nay. Chúa đang đi qua cuộc đời này. Có những người đón
tiếp Chúa, nhưng cũng có những người dửng dưng trước việc
Chúa đi ngang qua cuộc đời họ, thậm chí có những người từ
chối Chúa và gạt Người ra bên lề cuộc sống. Tiếng gọi của
Chúa là tiếng gọi khiêm tốn, đôi khi bị lấn át bởi biết bao
âm thanh hỗn tạp của “biển đời” đầy bon chen và giành giật.
V́ thế, để lắng nghe lời của Người, chúng ta phải trút bớt
khỏi tâm hồn những toan tính, tham vọng. Chúa thường tâm sự
với những ai biết chuyên tâm cầu nguyện và những tâm hồn
thích sống trong lắng đọng nội tâm. Ngày lễ Lá giúp chúng ta
tự vấn lương tâm: chúng ta đón Chúa với tâm t́nh nào? Phải
chăng là dửng dưng như một số người dân thành Giêrusalem năm
xưa? Hoặc như một số người nhiệt thành tung hô Chúa, nhưng
rồi sau đó thay ḷng đổi dạ, giơ tay tố cáo Chúa và xin
Philatô đóng đinh Người trên thập giá? Lời Chúa hôm nay vừa
nêu cao h́nh ảnh Đức Giêsu như một tôi tớ tín trung của
Thiên Chúa, vừa mời gọi chúng ta hăy noi gương Người, trung
thành và kiên vững trong đời sống đức tin.
Mùa Chay và Tuần Thánh năm nay, chúng ta trải nghiệm những
tâm trạng đặc biệt. Đó là nỗi hoang mang, sự sợ hăi do bệnh
viêm phổi Vũ Hán, c̣n gọi là COVID-19. Giữa cơn sợ hăi này,
nhiều người đặt câu hỏi: Thiên Chúa ở đâu? Đây cũng là câu
hỏi Chúa Giêsu đă đặt ra trên thập giá: “Lạy Cha, sao Cha bỏ
con?” Khi Người chịu treo trên thập giá, những người biệt
phái thách thức Chúa: “Nếu ông là con Thiên Chúa, ông hăy
bước xuống khỏi thập giá đi!”. Chúa Giêsu không chấp nhận
lời thách thức ấy. Người không bước xuống khỏi thập giá.
Người đă vui ḷng chấp nhận để vâng ư Chúa Cha và để đem lại
ơn cứu độ cho con người. Như đă nói ở trên, chính lúc Chúa
Giêsu tắt thở trên thập giá, lại là lúc người sĩ quan Rôma
tuyên xưng Người là Con Thiên Chúa. Trở lại với câu hỏi con
người thời nay thường đặt ra: Thiên Chúa ở đâu giữa những
đau khổ của con người? Một nhà thần học đă trả lời: Thiên
Chúa đang ở đây, bên cạnh chúng ta, nơi những gương mặt đau
khổ, để cùng đau khổ với họ và ban ơn nâng đỡ cũng như lau
khô giọt lệ nơi khóe mắt họ. Thiên Chúa hiện diện giữa chúng
ta và trở nên “nạn nhân” với chúng ta. Nhờ sự hiện diện của
Ngài, mà chúng ta có một cái nh́n mới về nhân sinh, về đau
khổ và về t́nh liên đới. Về nhân sinh: chúng ta cảm nhận sự
mỏng gịn mong manh của kiếp người. Về đau khổ: chúng ta
thấy đây là lửa thử vàng. Về t́nh liên đới: hơn bao giờ hết,
chúng ta thấy cần có trách nhiệm với xă hội, với công ích,
với cộng đoàn. Trong cuộc sống, một loại h́nh dịch bệnh c̣n
nguy hiểm hơn cả COVID-19, đó là tội lỗi. Bởi lẽ nó cắt đứt
mối tương quan giữa con người với Thiên Chúa và giữa con
người với nhau. Nếu COVID-19 giết hại thể xác, th́ tội lỗi
giết chết phần linh hồn. Nếu COVID-19 làm cho con người xa
lánh nhau, th́ tội lỗi lại làm cho người trở thành kẻ thù
của nhau. Qua đại dịch COVID-19, chúng ta đi sâu hơn vào mầu
nhiệm thập giá, mầu nhiệm đau khổ, với niềm xác tín: thập
giá là đau khổ nhưng cũng là vinh quang. Những ai cùng chịu
chết với Chúa Kitô sẽ được cùng sống lại với Người.
Thập giá không chỉ là câu chuyện của xa xưa, nhưng là câu
chuyện của hiện tại. Quả vậy, thập giá vẫn hiện hữu trong
gia đ́nh, qua những mâu thuẫn bất ḥa, nơi cuộc sống xă hội,
nơi những bạo lực tranh chấp; nơi những mâu thuẫn huynh đệ
tương tàn do sự bất bao dung. Thập giá vẫn c̣n đó qua những
bế tắc của cuộc sống. Nhờ ơn trợ giúp của Thiên Chúa, với
thiện chí và nỗ lực cố gắng của con người, thập giá sẽ trở
nên nhẹ nhàng hơn. Một tác giả đă viết: Đức Giêsu đến trần
gian không phải để hủy bỏ thập giá, nhưng Người đă vác thập
giá lên đồi Canvê. Đức Giêsu không đến trần gian để cất thập
giá khỏi đôi vai của con người, nhưng Người cùng họ bước đi
trong hành tŕnh cuộc đời. Qua đó, Người khẳng định với
chúng ta: từ nay, con người không c̣n phải vác thập giá đơn
lẻ trên đường đời, mà có Chúa Giêsu cùng vác với họ.
Đừng nghĩ rằng Thiên Chúa tạo ra thập giá để bắt con người
phải vác. Không! Thiên Chúa không tạo ra thập giá. Chính con
người đă đặt cây gỗ lên vai Con Thiên Chúa rồi bắt Người vác
đi. Khi Người đă kiệt sức th́ họ mới cho người khác vác đỡ.
Đau khổ trong cuộc sống là do con người không ngừng gây ra
cho nhau và bắt nhau phải chịu đựng. Con cái gây đau khổ cho
cha mẹ. Vợ chồng gây phiền toái cho nhau. Hàng xóm láng
giềng gây mâu thuẫn tranh chấp... đó là những thập giá của
đời thường. Nếu mỗi người biết góp phần giảm thiểu những mâu
thuẫn bất ḥa, sống quan tâm đến nhau và quan tâm đến công
ích, th́ cuộc sống này sẽ bớt đi thập giá, thay thế vào đó
là sự an b́nh.
Sau khi tham dự Lễ Lá, chúng ta sẽ mang theo một vài cành lá
đă được làm phép về nhà. Cành lá này nhắc lại điều chúng ta
đă hát: “Chúc
tụng Đấng nhân danh Chúa mà đến”. Cành lá này cũng nhắc
chúng ta về ḷng trung thành với Chúa trong đời sống. Sứ
mạng của mỗi Kitô hữu là sống và làm chứng cho Chúa trong
cuộc sống hằng ngày. Người muốn chúng ta hăy là chứng nhân
loan báo sự chết và phục sinh của Người cho đến tận cùng thế
giới. Người muốn mỗi chúng ta cũng biết hy sinh cho nhau, để
cuộc sống này trở nên nhân ái và công b́nh hơn. Người c̣n
muốn chúng ta hăy tiếp nối sứ mạng của Người xây dựng Nước
Trời, một công tŕnh được thực hiện ngay ở đời này và sẽ
hoàn thành khi Người lại đến trong vinh quang. Trong suốt
Tuần Thánh này, chúng ta hăy liên kết mật thiết với Chúa
trong lời cầu nguyện.
Mỗi khi cử hành Hy lễ Tạ ơn, chúng ta được đón nhận những
hoa trái của cuộc thương khó Đức Giêsu. Người ban cho chúng
ta không chỉ ḿnh và máu Người, mà c̣n sự kết hợp mật thiết
với Chúa Cha. Người đă khởi đầu nơi chúng ta một cuộc sống
quảng đại và sự liên kết tiến tới sự thân t́nh trọn vẹn với
Thiên Chúa là Cha của Người.
Cái chết và nấm mồ là kinh nghiệm đau thương và là nỗi lo sợ
lớn nhất của kiếp người. Người nghèo chết, người giàu cũng
phải chết. Chẳng ai thoát khỏi cái chết mặc dù sợ hăi và
trốn tránh nó. Nói đến cái chết, chúng ta đứng trước một bức
màn bí ẩn và đặt câu hỏi: bên kia bức màn đó là ǵ? Sau khi
chết con người sẽ như thế nào? Đă bao thế hệ, người ta t́m
cách đưa ra những giả thuyết khác nhau về thân phận con
người sau khi chết.
Chúa Giêsu là Thiên Chúa, đồng thời cũng là con người. Một
số thủ lănh và người dân Do Thái đă kết án tử cho Người phải
chết bằng h́nh thức đóng đinh vào thập giá. Trên cây thập
giá, Người đă chết. Cả bốn tác giả Tin Mừng đều xác nhận
điều này. Đối diện với cái chết, Chúa Giêsu cũng lo sợ đến
nỗi máu nhỏ thành giọt, lúc Người cầu nguyện trong vườn Cây
Dầu. Người cũng muốn trốn tránh nó, như lời Người thưa cùng
Chúa Cha: “Lạy Cha, nếu con thể được, xin cất chén này xa
con”. Tuy vậy, t́nh yêu mến Người dành cho Chúa Cha lại vượt
xa nỗi lo sợ. V́ vậy, Người tiếp lời: “Nhưng xin đừng theo ư
con, một theo ư Cha”. Như thế cái chết của Chúa Giêsu là cái
chết tự nguyện, v́ vâng lời Chúa Cha và v́ yêu thương loài
người.
Như bao người khác, Chúa Giêsu đă chết. Nhưng nếu những
người đă chết chịu đóng khung trong nấm mộ tăm tối và thân
xác mục nát theo thời gian, th́ thân xác Chúa Giêsu lại
không chấp nhận quy luật ấy. Người là Con Thiên Chúa hằng
sống. Người có quyền trên sự sống và sự chết, như chính
Người đă tuyên bố khi sinh thời. Hơn thế nữa, Người chính là
sự sống và là sự sống lại. Trước đó, qua h́nh ảnh hạt lúa
gieo xuống đất chấp nhận mục nát để nảy mầm sinh bông kết
trái, Chúa Giêsu đă có ư chỉ về cái chết của chính ḿnh. Các
tác giả Tin Mừng đều kể lại với chúng ta, mỗi người mỗi cách,
nhưng cùng chung một nội dung là Chúa Giêsu đă sống lại vào
ngày thứ ba, kể từ khi bị đóng đinh và chết trên thập giá.
Sự phục sinh của Chúa là ánh sáng bừng lên giữa tối tăm,
t́nh yêu trao gửi giữa hận thù và hy vọng bừng lên giữa gian
lao.
Đó là niềm hy vọng trước hết cho các môn đệ và những người
phụ nữ đạo đức, đă theo Chúa khi người c̣n ở trần gian. Cái
chết của Chúa làm cho họ hoang mang. Một vài người trong họ
hoàn toàn thất vọng và đă lên đường về quê. Niềm vui tràn
đầy nhanh chóng thay thế cho sự lo buồn thất vọng. Tác giả
Tin Mừng Gioan đă kể lại kinh nghiệm cá nhân của ḿnh vào
sáng sớm ngày thứ nhất trong tuần. Ông đă kết luận tŕnh
thuật ngôi mồ trống bằng chính điều ông trải nghiệm: “Ông đă
thấy và tin”. Đức tin của ông từ nay đă rơ ràng, được kiểm
chứng và trải nghiệm. Ông đă chắc chắn Đức Giêsu, vị Thày
khôn ngoan của ông là Thiên Chúa, Đấng đă sống lại từ cơi
chết. Người trỗi dậy từ nấm mồ tăm tối, là kinh nghiệm thê
thảm nhất của kiếp nhân sinh, để từ nay chiếu sáng huy hoàng
dẫn đưa nhân loại về bến bờ b́nh an.
Giáo Hội năm nay có một Mùa Chay đặc biệt và một lễ Phục
sinh cũng đặc biệt, đó là t́nh trạng dịch bệnh viêm phối Vũ
Hán, hay c̣n gọi là COVID-19. Cuộc khổ nạn của Chúa Giêsu
không c̣n là câu chuyện do các tác giả Tin Mừng kể lại. Cuộc
khổ nạn này cũng không dừng lại ở nghi thức phụng vụ, nhưng
đó là kinh nghiệm cụ thể về mạng sống của bao người bị COVID-19
cướp đi. Cho đến hôm nay, trên thế giới đă có khoảng 1,5
triệu người nhiễm dịch và khoảng 100 ngàn người đă chết.
Người ta c̣n nói đến đỉnh của dịch bệnh sẽ đến trong nay
mai. Nhân loại đang trải qua nỗi kinh hoàng ghê gớm. Nhiều
người đă đồn đoán về ngày tận thế. Cuộc khổ nạn của Chúa
Giêsu đang tiếp diễn nơi những bệnh nhân, nơi thân nhân gia
đ́nh và xă hội đang gồng ḿnh để chống dịch, giảm thiểu sức
lây lan và tàn phá của con virus bé nhỏ mắt thường không
nh́n thấy. Không thể thống kê được thiệt hại do dịch bệnh
gây ra. Kể cả vào lúc dịch bệnh chấm dứt, chúng ta phải mất
nhiều năm mới khôi phục những hậu quả của đại dịch, trong
mọi lănh vực, nhất là lănh vực kinh tế.
Dưới lăng kính Kitô giáo, chúng ta nhận ra gương mặt của
Đấng chịu đóng đinh nơi những người đau khổ bệnh tật trong
xă hội hôm nay. Chúa Giêsu hiện diện với họ để nâng đỡ, chữa
lành tâm hồn cũng như thân xác. Trong lúc hoảng loạn tăm tối
này, chúng ta tin vào quyền năng và ḷng thương xót của
Thiên Chúa, với ḷng tín thác cậy trông Chúa sẽ ban ơn chữa
lành và thế giới sẽ trở lại b́nh an. Như Đức Giêsu đă chết
và đă phục sinh, mỗi chúng ta cũng tin rằng, Thiên Chúa sẽ
sớm đưa nhân loại thoát khỏi đại họa, và giúp chúng ta khôi
phục cuộc sống. Đó là niềm hy vọng giữa gian lao, hy vọng
bừng lên từ nấm mồ trống mà Gioan và Phêrô đă được chiêm
ngắm.
Ngôi mộ trống là chứng từ hùng hồn về mầu nhiệm Phục sinh.
Hôm nay, mỗi Kitô hữu cũng hăy là chứng nhân của Chúa Phục
sinh đang hiện diện trong cuộc đời. Đây là lệnh truyền của
Chúa, như lời khẳng định của Thánh Phêrô: “Người truyền cho
chúng tôi phải rao giảng cho dân, và long trọng làm chứng
rằng chính Người là Đấng Thiên Chúa đặt làm thẩm phán, để
xét xử kẻ sống và kẻ chết” (Bài đọc I). Sự Phục Sinh của
Chúa là một sứ điệp hy vọng, cần loan báo cho con người mọi
nơi, mọi thời. Những ai đă lănh nhận phép Thanh Tẩy đều là
những sứ giả loan tin vui Phục Sinh. Như Phêrô, Mácđala và
Gioan, mỗi người có cách loan báo riêng của ḿnh, nhưng nội
dung của lời loan báo luôn luôn là Chúa Giêsu phục sinh,
chúng ta cũng vậy, mỗi người có hoàn cảnh riêng, những khó
khăn và thuận lợi riêng, nhưng đều có sứ mạng loan báo Đấng
Phục Sinh, Đấng đang sống và đang hiện diện giữa chúng ta. |
|