|
Con người mọi nơi mọi thời vẫn khao khát đi t́m Chân lư.
Chân lư quan trọng đối với đời sống thiêng liêng, như nước
cần cho sự sống hằng ngày. Trong cuộc t́m kiếm này, có những
khi người ta lầm lạc, chỉ nh́n thấy Chân lư qua những bóng
h́nh mờ nhạt, thậm chí là ảo ảnh hăo huyền.
Cuộc t́m kiếm Chân lư của nhân loại đă được phác họa trong
thời xuất hành. Dân Do Thái trong hành tŕnh sa mạc đói khát
khổ sở suốt 40 năm. Hành tŕnh này vừa giải thoát họ khỏi
ách nô lệ, vừa dẫn đưa họ về miền đất mà Thiên Chúa đă hứa
cho tổ tiên. Việc thiếu nước dẫn tới sự kiện dân nổi loạn
chống lại ông Môisê. Nhờ quyền năng của Chúa, ông Môisê đă
lấy cây gập đập vào tảng đá và nước từ đó chảy ra (Bài đọc
I). Bài đọc Cựu ước trong thánh lễ hôm nay muốn khẳng định
với chúng ta: kiếm t́m Chân lư là một tiến tŕnh lâu dài,
đ̣i hỏi phải kiên nhẫn và vâng theo lệnh của Thiên Chúa.
Câu chuyện không chỉ nhắm tới nước cho dân khỏi khát, mà c̣n
là giáo huấn về ân sủng sẽ được ban sau này qua Đức Giêsu
Kitô, Đấng được tôn vinh là Đá. Chúa Giêsu đă đến trần gian
để chỉ cho nhân loại con đường đạt tới Chân lư. Người đă
tuyên bố: "Ta là Đường, là Sự thật và là Sự sống".
Bài Tin Mừng là cuộc đối thoại giữa Chúa Giêsu và người phụ
nữ xứ Samaria. Có rất nhiều chi tiết phong phú trong đoạn
văn này. Đây là một cuộc gặp gỡ giữa Chúa Giêsu và một con
người; giữa một người Do Thái và một người Samaria; giữa một
vị Ngôn sứ và một người đang khao khát t́m Chân lư.
Người phụ nữ Samaria là đại diện cho cả nhân loại đang t́m
kiếm Chúa. Chị đă có năm đời chồng, và người đang chung sống
hiện tại không phải là chồng chị. Chi tiết này muốn diễn tả,
con người đi t́m kiếm Chúa, nhưng có những lúc lầm tưởng về
Ngài. Họ t́m kiếm Ngài nơi lạc thú và nơi những ảo ảnh thế
gian. V́ thế mà họ không cảm thấy no đầy, giống như một
người phụ nữ đă năm đời chồng mà không thấy hạnh phúc. Chị
vẫn tiếp tục đi t́m kiếm. Khi gặp gỡ Chúa Giêsu, người phụ
nữ dần dần hiểu ra Ngài là vị Ngôn sứ, là Đấng có thể đem
cho bản thân chị sự b́nh an, niềm vui và ơn cứu độ. Có nhà
chú giải Kinh Thánh nghiên cứu văn hóa và tín ngưỡng của xứ
Samaria và cho biết người xứ này thờ 5 vị thần. Có thể tác
giả Gioan muốn nói tới việc thờ các ngẫu thần không đem cho
con người sự giải thoát và không lấp đầy những khát vọng
siêu nhiên của họ. Đức Giêsu đến trần gian để giải phóng con
người khỏi những ngẫu thần, hướng tâm hồn họ về Thiên Chúa
là Đấng mọi người phải yêu mến và tôn thờ. Sự tôn thờ đích
thực không c̣n phụ thuộc vào không gian, nơi chốn, tức là
phải đến chỗ này chỗ nọ (cụ thể là ở Giêrusalem hay đồi
Garizim), nhưng bất cứ ai, bất cứ nơi nào, khi họ thực hiện
việc tôn thờ “trong tinh thần và Chân lư”, th́ đó là việc
tôn thờ đẹp ḷng Chúa và lời cầu nguyện của họ sẽ được Ngài
chấp nhận.
Cuộc gặp gỡ này cũng là một cuộc đối thoại kiên nhẫn, dần
dần từng bước. Chúa Giêsu đă chủ động phá tan mọi rào cản:
đó là sự giao tiếp giữa người Do Thái và dân ngoại; Người
nam và người nữ; Không gian là bờ giếng lăng mạn và thời
gian là buổi trưa vắng vẻ. Điều này cho thấy, nếu muốn loan
báo Chân lư, cần phải vượt qua mọi thành kiến, khiêm tốn chủ
động đối thoại trong sự tôn trọng lẫn nhau. Chúng ta thấy
Chúa Giêsu không một lời phê phán cuộc sống cá nhân của chị,
cũng như cách thức thờ phượng trên núi Garizim của người
Samaria.
Chúa Giêsu đă khởi đi từ nước thế gian tới nước hằng sống.
Nước này là ân huệ Chúa ban nơi Đức Giêsu và là giáo huấn
của Người. Giáo huấn đem lại cho con người niềm vui siêu
nhiên và sự b́nh an trong tâm hồn. Nhờ nước hằng sống, con
người không c̣n đi t́m kiếm một thần linh nào khác. Họ được
gặp gỡ Thiên Chúa, Đấng họ tôn thờ, không phải ở đây hay ở
kia, nhưng trong tinh thần và chân lư. Thánh Phaolô đă khẳng
định: "Nhờ
Đức Kitô Chúa chúng ta, con người trở nên công chính và được
b́nh an với Thiên Chúa" (Bài đọc II)
Cũng như dân Do Thái trong hành tŕnh sa mạc cần có nước để
tồn tại, trong cuộc lữ hành thiêng liêng, chúng ta cũng cần
có nước nước hằng sống để lớn lên mỗi ngày. Mùa Chay giúp ta
sống tinh thần sa mạc, phác họa 40 năm dân riêng trên đường
về Đất hứa, 40 ngày Chúa Giêsu cầu nguyện trong hoang địa.
Mùa Chay giúp ta định hướng cuộc đời, để t́m kiếm Chân lư,
đón nhận ḍng nước ân sủng Thiên Chúa ban qua Đức Giêsu. Một
cách cụ thể, chúng ta đón nhận nước hằng sống qua các bí
tích, nhất là bí tích Ḥa giải và bí tích Thánh Thể. Nhờ hai
bí tích này, chúng ta được đổi mới và được nuôi dưỡng bằng
sức sống siêu nhiên.
Người phụ nữ Samaria sau khi gặp gỡ Chúa đă bỏ lại ṿ nước
bên bờ giếng. Trước đó, mục đích của chị là đến giếng kín
nước. Chị chạy vào thành, giới thiệu Chúa với những người
trong thành. Chi tiết này gợi ư cho chúng ta, một khi sống
tinh thần của Mùa Chay, chúng ta cũng có bổn phận đưa nhiều
người khác đến với Chúa, giúp họ gặp gỡ Ngài và cùng với họ
đón nhận nước trường sinh. Việc gặp gỡ Chúa phải dẫn chúng
ta giao ḥa với anh chị em xung quanh, mang cho họ niềm vui
và an b́nh. Câu chuyện kết thúc với những h́nh ảnh tốt đẹp:
những người dân trong thành Samaria (họ là những người dân
ngoại!) đều tuyên xưng Chúa Giêsu là Đấng Cứu độ trần gian.
Không c̣n nghi kỵ do mối thù truyền kiếp, không c̣n thành
kiến mặc cảm về ḍng dơi sắc tộc. Tất cả đều là con cái của
Thiên Chúa. Câu chuyện mở ra một chân trời mới. Đó là viễn
cảnh tương lai, h́nh ảnh của Nước Trời nơi trần gian. |
|