|
Tâm lư thông thường, ai trong chúng ta cũng có khuynh hướng
và thói quen xét đoán người khác khi người ta vắng mặt. Việc
xét đoán và kết luận về một người nào thường mang tính chủ
quan phiến diện và nhiều lúc gây ra những hậu quả khôn lường.
Khi xét đoán người khác, chúng ta tự coi ḿnh là chuẩn mực,
và nếu ai không giống như chúng ta th́ đều bị kết án và phê
b́nh. Xét đoán là một thói quen xấu. Người tin Chúa cần loại
bỏ thói xấu này.
“Hai
người lên Đền thờ cầu nguyện” – Chúa Giêsu bắt đầu câu
chuyện với mục đích cảnh báo chúng ta về thói quen xét đoán
chỉ trích người khác. Người biệt phái tự coi ḿnh là người
công chính. Anh lên Đền thờ cầu nguyện, nhưng thực ra anh đă
lợi dụng môi trường thiêng thánh này để khoe ḿnh và để xét
đoán người khác. Nội dung lời cầu nguyện của anh toàn là
những lời khoe khoang. Không những khoe khoang những việc
đạo đức ḿnh làm, anh c̣n nặng lời kết án người khác. Nhận
định của anh về người khác thể hiện rơ sự ghen tỵ, hằn học.
Chúa Giêsu kết luận: lời cầu nguyện của người biệt phái
không được nhận lời. Bởi lẽ anh không đến Đền thờ để cầu
nguyện nhưng để phô trương.
Chỉ ḿnh Thiên Chúa là Đấng có quyền xét xử. Ngài là thẩm
phán công minh – tác giả sách Huấn Ca khẳng định như thế.
Truyền thống Kinh Thánh thường diễn tả Thiên Chúa bênh vực
và bảo vệ những người nghèo khổ cô thế cô thân. Những ai lợi
dụng quyền hành mà bắt nạt và chèn ép những người yếu thế,
sẽ bị Thiên Chúa trừng phạt. Cũng vậy, lời cầu nguyện của
người nghèo được Chúa lắng nghe. Tác giả đă dùng h́nh ảnh
“lời cầu nguyện của người nghèo vượt ngàn mây thẳm” để diễn
tả mối quan tâm của Thiên Chúa. Ngài luôn nhận lời họ khi họ
cầu nguyện. Lời cầu nguyện của người thu thuế trong câu
chuyện là lời cầu nguyện chân thành. Nội dung lời cầu nguyện
của anh là nh́n nhận thân phận tội lỗi của ḿnh để xin Chúa
rù ḷng thương. Anh không khoe khoang. Anh cũng không lôi
người khác vào lời cầu nguyện của ḿnh. Lời cầu nguyện của
anh là những lời tâm sự chân thành giữa anh với Chúa, với
xác tín Ngài sẽ nhận lời.
Người tín hữu tin Thiên Chúa là Đấng thẩm phán công minh. Họ
phải sống thế nào để không bị kết án vào lúc cuối của cuộc
đời. Quả vậy, tất cả những hành vi cử chỉ và lối sống của
mỗi chúng ta đều được “ghi chép” và sẽ được phơi bày trong
ngày phán xét. Ư thức ḿnh sẽ bị phán xét sẽ giúp con người
thận trọng hơn trong cách ứng xử và trong đời sống hằng ngày.
Tin vào Chúa là Đấng thẩm phán công minh, người tín hữu
không hoảng loạn trước đau khổ thử thách. Phaolô đang bị cầm
tù và sắp bị đưa ra xét xử. Ông viết cho môn sinh của ḿnh
là Timôthê những ḍng tâm sự đầy xác tín: “Tôi
đă đấu trong cuộc thi đấu cao đẹp, đă chạy hết chặng đường,
đă giữ vững niềm tin. Giờ đây tôi chỉ c̣n đợi ṿng hoa dành
cho người công chính; Chúa là vị Thẩm Phán chí công sẽ trao
phần thưởng đó cho tôi trong Ngày ấy, và không phải chỉ cho
tôi, nhưng c̣n cho tất cả những ai hết t́nh mong đợi Người
xuất hiện”. Phaolô đón nhận đau khổ thử thách trong
niềm hy vọng, v́ ông biết Thiên Chúa sẽ thưởng công cho ḿnh.
“Phàm
ai tôn ḿnh lên, sẽ bị hạ xuống; c̣n ai hạ ḿnh xuống sẽ
được tôn lên”. Đó là giáo huấn rút ra từ câu chuyện hai
người lên Đền thờ cầu nguyện. Đó cũng là bài học Lời Chúa
dạy chúng ta hôm nay. Cuộc sống đầy bạo lực, xung đột và
chia rẽ do con người thiếu khiêm nhường, và sẵn sàng được
thua mà không nghĩ đến đạo lư làm người. Trong những ngày
cuối tháng Mười này, chúng ta hăy nh́n lên Đức Maria, mẫu
gương của sự khiêm nhường. Chính từ sự khiêm nhường mà Mẹ
được tôn vinh: “Muôn
thế hệ sẽ khen rằng tôi có phúc”. Xin Mẹ giúp chúng ta
biết thưa “Xin vâng” như Mẹ. Đó là lời xin vâng có phó thác,
cậy trông và khiêm tốn. Từ lời xin vâng tuyệt diệu ấy, đất
trời được nối kết, Thiên Chúa làm người và ở cùng chúng ta. |
|