|
Bên kia sự chết là cái ǵ? Đó là câu hỏi luôn làm lương tâm
con người mọi thời đại day dứt. Nh́n chung, các tôn giáo
thường có mục đích nghiên cứu và t́m cách đưa ra câu trả lời
cho vấn nạn này. Do Thái giáo cũng không phải là ngoại lệ.
Người Do Thái suy tư về ư nghĩa cuộc đời và về sự sống sau
khi chết. Sách Macabê thuộc loại văn chương ảnh hưởng văn
hoá Hy Lạp, được viết vào khoảng thế kỷ thứ hai trước Công
nguyên. Tác giả khẳng định: bên
kia sự chết là sự sống. Đó là hạnh phúc dành cho
những ai trung thành với Chúa. Thiên Chúa là quan toà xét xử
con người và sẽ ban thưởng cho những ai sống đạo đức, mến
Chúa yêu người. Câu chuyện về người phụ nữ và bảy người con
lần lượt bị giết trước mặt người mẹ được viết lại như một
tấm gương khích lệ cho các thế hệ mai sau, đồng thời diễn tả
niềm tin vào đời sau của Do Thái giáo. Bà là người can đảm,
khuyên các con đừng nhụt chí trước đao phủ và kẻ quyền thế.
Bởi lẽ quan quyền thế gian chỉ giết được thể xác mà không
thể giết được tâm hồn. Chúng ta thấy bà là người mẹ phi
thường. Nếu bà có chí khí kiên cường như vậy, là v́ bà tin
vào sự sống đời sau và tin vào quyền năng của Thiên Chúa tối
cao.
Kitô giáo cũng cùng chung niềm tin với người Do Thái về hạnh
phúc đời sau, tuy có những khác biệt. Cũng lại là con số “bảy”,
nhưng lần này là bảy người cùng lấy một người phụ nữ làm vợ.
Câu hỏi do phái Sađốc đặt ra, nhằm chế giễu và gài bẫy Chúa
Giêsu, v́ phái này không tin vào sự sống lại. Quả vậy, nếu
có sự sống đời sau th́ người đàn bà này sẽ là vợ của ai?
Chúa Giêsu không trả lời trực tiếp câu hỏi, nhưng Người
khẳng định có sự sống đời sau. Khi đó, con người sẽ trở nên
thần thiêng, giống như các thiên thần. Họ không c̣n cưới vợ
lấy chồng, v́ là con cái của sự sống lại. Chúng ta tưởng
tượng, nếu đời sau con người lại lấy vợ lấy chồng, th́ đương
nhiên lại có sinh sản và chắc chắc sẽ lại có ...ly dị. Như
vậy, đâu c̣n là hạnh phúc thiên đàng, nơi được tŕnh bày như
hạnh phúc hoàn hảo v́ được chiêm ngắm Chúa và được sống
trong t́nh yêu trọn vẹn.
Cũng liên quan đến sự chết, có biết bao vấn nạn khác thường
được đặt ra: Người ta chết chôn trong mồ, trở thành cát bụi,
làm sao sống lại? Những người mất một phần chi thể, khi sống
lại sẽ ra sao? Trước khi chết, người ta già nua, bệnh tật
xấu xí, khi sống lại sẽ ở t́nh trạng nào? Không ai có thể
đưa ra một câu trả lời chính xác, v́ họ không phải là Thiên
Chúa và v́ họ chưa bao giờ từng trải những kinh nghiệm và
những trường hợp nêu trên. Những trả lời, nếu có, chỉ là suy
luận của lư trí con người. Tuy vậy, đối với Chúa, “không có
ǵ mà Ngài không làm được”. Từ ban đầu của lịch sử, Thiên
Chúa đă lấy bùn đất nắn thành h́nh con người và thở sinh khí
làm cho con người có sức sống – theo cách tŕnh bày của tác
giả sách Sáng thế. Cũng vậy, vào ngày tận thế, Thiên Chúa sẽ
làm cho bụi đất trở thành con người. Nói đúng hơn là Thiên
Chúa tái tạo con người từ bụi đất, là thành phần c̣n lại sau
khi được an táng trong ḷng đất. V́ vậy, khi suy tư về vận
mệnh tương lai của thân phận con người, chúng ta tin vào
quyền năng và t́nh yêu thương của Thiên Chúa, với niềm xác
tín Ngài luôn muốn những điều tốt cho chúng ta. Điều quan
trọng là chúng ta vững ḷng trông cậy nơi Ngài, như Thánh
Phaolô mời gọi cộng đoàn tín hữu Thêxalonica (Bài đọc II).
Trong tháng 11 dương lịch, Giáo Hội mời gọi chúng ta tưởng
nhớ và cầu nguyện cho những người đă qua đời. Việc cầu
nguyện cho người đă qua đời cũng là khẳng định họ vẫn tồn
tại sau khi chết. Các linh hồn nơi luyện ngục đang chờ đợi
được thanh tẩy để xứng đáng ra tŕnh diện trước nhan Chúa.
Việc cầu nguyện và những việc lành phúc đức của chúng ta sẽ
rút ngắn thời gian tinh luyện của các linh hồn nơi luyện
ngục, cho họ sớm được hưởng Thánh Nhan Chúa trên quê hằng
sống. Việc cầu nguyện cho người đă qua đời cũng mời gọi
chúng ta suy tư về sự chết và về sự sống đời sau. Nghĩ đến
sự chết sẽ giúp chúng ta sống tốt hơn, đồng thời hối thúc
chúng ta làm những việc lành, v́ những việc tốt chúng ta làm
đều được Chúa ghi nhận và thưởng công.
Hạnh phúc thiên đàng không phải là ngẫu nhiên và cho hết mọi
người, nhưng là kết quả cuộc một cuộc đời sống tốt lành, mến
Chúa yêu người và nhiệt thành làm việc thiện. Vào lúc tạm
biệt trần thế, chúng ta đâu có mang theo được của cải bạc
tiền, nhưng là ân nghĩa và phúc đức chúng ta đă thực hiện
khi sống trên trần gian. Một tác giả đă viết rất sâu sắc:
“Khi ta sinh ra, ta khóc, mọi người cười. Hăy sống sao để
khi rời cơi thế, mọi người khóc mà ta cưỡi măn nguyện”. Cái
“cười” của người ra đi, đó chính là sự thanh thản, không ân
hận, nhưng hài ḷng v́ ḿnh đă sống đẹp trên trần gian, lúc
ra đi để lại thương nhớ và những kỷ niệm đẹp nơi mọi người,
để rồi h́nh ảnh đẹp của họ sẽ lắng đọng nơi người thân măi
măi. |
|