“Tìm
một con đường, tìm một lối đi
ngày
qua ngày, đời nhiều vấn nghi
lạc
loài niềm tin, sống không ngày mai
sống
quen không ai cần ai”
Đó là lời mở đầu bài
hát “Và con tim đã vui trở lại” của Đức Huy. Bài hát mở ra
một cái nhìn lạc quan giữa cuộc sống còn đầy nghi ngờ, chia
rẽ và hận thù. Vâng, giữa bối cảnh hỗn độn và đầy vấn nghi
đó, cần phải tìm một con đường để đem lại niềm vui cho con
người, giúp họ sống tích cực yêu thương, bất kể trong hoàn
cảnh nào.
Mỗi khi Mùa Vọng về,
lại thấy xuất hiện hình ảnh Gioan Tẩy giả trong Phụng vụ. Vị
ẩn sĩ này khiêm tốn chỉ nhận mình là một tiếng kêu trong sa
mạc. Sa mạc là nơi hoang vu bát ngát, chỉ có nắng, gió và
cát. Một tiếng kêu trong sa mạc nhiều khi như vô vọng và vô
ích. Tuy vậy, tiếng kêu ấy vẫn vang lên, và đã lôi kéo nhiều
người trở lại với Chúa. Ông được gọi là vị “Tiền hô”, nghĩa
là người đi trước mở đường. Gioan Tẩy giả kêu gọi: “Hãy
dọn sẵn con đường cho Đức Chúa, sửa lối thẳng để Người đi”.
Con đường mà vị ẩn sĩ này nói đến, chính là con đường tâm
hồn. Ông đã đưa ra những chỉ dẫn cụ thể với dân chúng và với
từng hạng người đang xếp hàng xin ông thanh tẩy. Tựu trung
những lời khuyên nhắm tới tâm tình sám hối, sửa lại những
sai lầm, thay đổi cuộc sống và thân thiện với tha nhân. Lời
phê phán của ông rất nghiêm khắc:
“Đừng tưởng có thể bảo mình rằng: chúng ta đã có tổ phụ
Abraham. Cái rìu đã đặt sát gốc cây. Bất cứ cây nào không
sinh quả tốt đều bị chặt đi và quăng vào lửa”. Qua
những lời này, ông cảnh báo: một thứ đạo đức bề ngoài không
có khả năng cứu rỗi con người, nhưng cần có tâm tình đạo đức
và đời sống nội tâm, thiện chí quay về với Chúa và phục
thiện.
Mùa Vọng là mùa tìm
một con đường để đến với Chúa, nhưng cũng là dọn một con
đường để Chúa đến với mình. Thiên Chúa là Cha, luôn bao dung
chờ đợi và giang rộng vòng tay ôm lấy các tội nhân để họ trở
về và được tha thứ. Tuy vậy, nhưng tâm hồn ngổn ngang bề bộn
những đam mê dục vọng hoặc đầy ắp những hận thù thì không
thể đón Chúa. Khi thiện chí canh tân đời sống và thanh tẩy
tâm hồn, chúng ta sẽ được đón Chúa đến. Con đường Chúa đến
tâm hồn ta sẽ thênh thang rộng mở.
Và con
tim đã vui trở lại
tình
yêu đến cho tôi ngày mai
tình
yêu chiếu ánh sáng vào đời
tôi hy
vọng được ơn cứu rỗi.
Và con
tim đã vui trở lại
và
niềm tin đã dâng về người
trọn
tâm hồn, nguyện yêu mãi riêng người mà thôi...
Nhạc sĩ Đức Huy không
trực tiếp nhắc đến Chúa trong ca từ của ông, nhưng chúng ta
thấy hiện rõ hình ảnh của một Đấng là đối tượng của tình yêu
và niềm tin tuyệt đối. Đấng ấy, người Kitô hữu gọi là Cha.
Hình ảnh “dẫu
như tôi phải đi qua vực sâu tối, tôi vẫn không sợ hãi gì vì
người gần bên tôi mãi” chính là ý tưởng của Thánh vịnh
23, câu 4 mà chúng ta vẫn thường xuyên hát trong Đáp ca của
Thánh lễ cầu hồn.
Một khi có Chúa đến
trong tâm hồn, con tim chúng ta sẽ được phục hồi và vui trở
lại. Tình yêu đến thức tỉnh chúng ta và chúng ta sẽ nhận ra
Chúa đang hiện diện trong cuộc đời. Đó là kết quả của thiện
chí sám hối phục thiện.
Xã hội hôm nay đang có
nguy cơ bị hoang mạc hóa. Mỗi người tín hữu được mời gọi trở
nên một tiếng kêu giữa sa mạc để giới thiệu Chúa và chuẩn bị
con đường cho Ngài đến giữa con người. Ta hãy xem ngôn sứ
Isaia diễn tả một xã hội mơ ước trong tương lai, khi Chúa
đến: “Sói
sống chung với chiên con; beo nằm chung với dê; bò con, sư
tử và chiên sẽ ở chung với nhau; con trẻ sẽ dẫn dắt các thú
ấy. Bò (cái) và gấu (cái) sẽ ăn chung một nơi, các con của
chúng nằm nghỉ chung với nhau; sư tử cũng như bò đều ăn cỏ
khô. Trẻ con còn măng sữa sẽ vui đùa kề hang rắn lục, và trẻ
con vừa thôi bú sẽ thọc tay vào hang rắn độc. Các thú dữ ấy
không làm hại ai, không giết chết người nào khắp núi thánh
của Ta. Bởi vì thế gian sẽ đầy dẫy sự hiểu biết Chúa, như
nước tràn đầy đại dương". Vâng, chính chúng ta hãy cộng
tác với Chúa để làm cho hình ảnh ấy trở thành hiện thực.
Giáo Hội của Chúa Giêsu, xuyên suốt lịch sử, vẫn đang cố
gắng để làm giảm thiểu bạo lực và chiến tranh. Giáo Hội cổ
võ hòa bình và phát triển, giúp con người xích lại gần nhau
hơn để sống trong sự thân thiện hài hòa. Nhờ lời cầu nguyện
và cộng tác của Giáo Hội, các cường quốc trên thế giới đã có
thể bàn bạc với nhau tìm ra những giải pháp xây dựng hòa
bình và góp phần thăng tiến phẩm giá con người.
Hãy cùng tìm một con
đường để dẫn đưa cuộc sống này tới niềm vui. Con đường ấy
chính là Chúa Giêsu. Chính Người đã tuyên bố là Đường, là Sự
thật và là Sự sống. Nhờ con đường Giêsu mà chúng ta gặp Chúa
Cha là suối nguồn hạnh phúc và là nguồn mạch của sự thánh
thiện. Đến với Chúa Giêsu, chắc chắn tâm hồn chúng ta sẽ
được bình an, và con tim chúng ta sẽ vui trở lại sau những
tháng năm u buồn. Hạnh phúc sẽ tràn trề như đại dương và
tình yêu sẽ nối kết muôn người. |