.
I. HỌC LỜI
CHÚA
1. LỜI CHÚA:
(1) Thấy đám
đông, Đức
Giê-su lên núi.
Người ngồi
xuống, các môn
đệ đến gần
bên (2). Người
mở miệng dạy
họ rằng: (3)
“Phúc thay ai
có tâm hồn
nghèo khó, vì
Nước Trời là
của họ”. (4)
“Phúc thay ai
hiền lành, vì
họ sẽ được
Đất Hứa làm
gia nghiệp”.
(5) “Phúc thay
ai sầu khổ,
vì họ được
Thiên Chúa ủi
an”. (6) “Phúc
thay ai khát
khao nên người
công chính, vì
họ sẽ được
Thiên Chúa cho
thỏa lòng”.
(7) “Phúc thay
ai xót thương
người, vì họ
sẽ được Thiên
Chúa xót
thương”. (8)
“Phúc thay ai
có tâm hồn
trong sạch, vì
họ sẽ được
nhìn thấy
Thiên Chúa”.
(9) “Phúc thay
ai xây dựng
hòa bình, vì
họ sẽ được
gọi là Con
Thiên Chúa”.
(10) “Phúc thay
ai bị bách
hại vì sống
công chính, vì
Nước Trời là
của họ”. (11)
“Phúc cho anh
em, khi vì
Thầy mà bị
người ta sỉ
vả, bách hại,
và vu khống
đủ điều xấu
xa. (12) Anh em
hãy vui mừng
hớn hở, vì
phần thưởng
dành cho anh em
ở trên trời
thật lớn lao”.
2. Ý CHÍNH:
TÁM MỐI PHÚC
THẬT.
Mát-thêu gom
nhiều điều
Chúa Giê-su
nói trong
nhiều hoàn
cảnh khác nhau
làm thành
“Bài Giảng
Trên Núi” hay
là “Hiến
Chương Nước
Trời”. Tin
Mừng hôm nay
là phần đầu
của Bài Giảng
Trên Núi, trong
đó nêu ra 8
điều kiện mà
ai muốn gia
nhập vào Nước
Trời của Chúa
Giê-su đều phải
có, được gọi
là Tám Mối
Phúc Thật.
Chẳng hạn:
Tinh thần
nghèo khó,
nhân đức hiền
lành, tâm hồn
sám hối, luôn
khao khát sống
công chính, có
lòng thương
xót, có tâm
hồn trong
sạch, biết ăn
ở hòa thuận,
bị bách hại
vì đức Tin. Ai
sống theo 8
tinh thần này
thì thật diễm
phúc, vì sẽ
được làm
thành viên của
Nước Trời là
Hội Thánh hôm
nay và Thiên
Đàng mai sau.
3. CHÚ THÍCH:
- C 1-3: +
Đoàn lũ đông
đảo: Gồm
các Tông Đồ,
các môn đệ và
dân chúng đến
từ Ga-li-lê-a,
miền Thập
Tỉnh, miền
Giu-đê và thủ
đô
Giê-ru-sa-lem.
Lại có cả dân
ngoại từ các
thành Ty-rô và
Si-đon (x. Lc
6,17; Mt 4,25).
Như vậy đoàn
lũ đông đảo
nói lên tính
cách phổ quát
của sứ điệp
của Chúa
Giê-su. +
Người đi lên
núi: Núi
ở đây thực ra
chỉ là một
ngọn đồi ở
gần
Ca-phác-na-um.
Nhưng Tin Mừng
Mát-thêu dùng
tiếng núi để
gợi lại việc
Thiên Chúa ký
kết Giao Ước
cũ và ban Lề
Luật cho
Ít-ra-en. +
Người ngồi
xuống, các môn
đệ đến gần
bên: Ngồi
là tư thế của
vị Thầy khi
giáo huấn các
môn đồ (x. Mt
13,1). +
Phúc thay: Đây
là kiểu nói
hay được dùng
trong Cựu Ước
(x. Tv 1,1-2; Cn
3,3). Ở đây
Đức Giê-su sử
dụng lối nói
này để khai
mạc Nước
Trời, trong đó
những người
nghèo đói,
hèn mọn, sầu
khổ... sẽ
được hạnh
phúc thật,
miễn là họ
tiếp nhận sứ
điệp của
Người.
Mát-thêu dùng
kiểu nói:
Phúc thay
ai..., còn
Lu-ca (6,20-26)
thì viết:
Phúc cho anh
em... +
Tinh thần
nghèo khó, vì
Nước trời là
của họ: Nghèo
khó là thái
độ của người
khiêm tốn, hóa
nên như trẻ em
(x. Mt 18,1-11).
Tinh thần nghèo
khó cũng đồng
nghĩa với sự
siêu thoát,
sẵn sàng từ
bỏ của cải
vật chất để trở
thành môn đệ
Chúa và được
vào Nước Trời
do Chúa thiết
lập (x. Mt
6,19-21). Đức
Giê-su không coi
nghèo khó là
điều tốt, v́
nghèo thường đi
đôi với dốt nát,
thất bại và bất
hạnh. Người dạy
môn đệ không
được tham lam
tiền của bất
chính và không
cậy dựa vào thế
lực của tiền
tài, phải coi
đồng tiền là đầy
tớ thay v́ là
ông ông chủ của
ḿnh. Trong Tin
Mừng Lu-ca, Đức
Giê-su nói: “phúc
cho anh em là
những kẻ nghèo
khó, v́u Nước
Thiên Chúa là
của anh em” (Lc
6,20). Đức
Giê-su không mị
dân chúc lành
cho sự nghèo
khó. Người muốn
tái lập một trật
tự mới công
b́nh: “Chúa giơ
tay biểu dương
sức mạnh, dẹp
tan phường ḷng
trí kiêu căng.
Chúa hạ bệ những
ai quyền thế,
Người nâng cao
mọi kẻ khiêm
nhường. Kẻ đói
nghèo Chúa ban
của đầy dư,
người giàu có
lại đuổi về tay
trắng” (Lc
1,51-53).
- C
4-5: +
Hiền lành: Trong
Kinh Thánh, sự
hiền lành luôn
đi đôi với sự
nghèo khó,
khiêm nhường,
nhỏ bé, yếu
đuối, bị oan
ức và bị
thiếu thốn. +
Đất Hứa làm
gia nghiệp:Đất
Hứa là một
kiểu nói ám
chỉ Nước Trời
(x. Tv 37,11). +
sầu khổ: là
than khóc,
buồn sầu vì
đã phạm tội
mất lòng Chúa
và phải xa
lìa Thiên
Chúa. Buồn
sầu thường do
tội lỗi gây ra
(x. 1 Cr 5,2).
Đây cũng là
tâm tình của
người đang mong
đợi ơn cứu
rỗi như lời
ông Si-mê-on (x.
Lc 2,25). +
Được Thiên
Chúa ủi an: Họ
sẽ được Thiên
Chúa an ủi và
ban ơn tha thứ
trong giờ phán
xét sau này.
- C
6-8: +
Khát khao nên
người công
chính: Công
chính là cách
ăn ở hợp với
thánh ý Thiên
Chúa (x. Mt
3,15). Khát
khao nên người
công chính là
ước mong sống
công bình ngay
chính, tuân
giữ Luật Chúa
truyền dạy
(1,19; 5,20). +
Nước Trời là
của họ:Hạnh
phúc Nước
Trời sẽ là
phần thưởng
dành cho những
ai muốn sống
cuộc đời hoàn
thiện. +
Xót thương
người: nghĩa
là tỏ lòng
nhân hậu đối
với các tội
nhân noi gương
Thiên Chúa như
lời tuyên sấm
của ngôn sứ
Hô-sê: “Ta muốn
lòng nhân từ
chứ đâu cần
lễ tế” (Hs
6,6) và như
người Sa-ma-ri
nhân hậu đã
giúp đỡ kẻ
gặp nạn (x. Lc
10,33-37). +
Sẽ được Thiên
Chúa xót
thương: Thương
xót và tha
thứ cho kẻ
khác thì sẽ
được Thiên
Chúa xót
thương tha tội
nợ cho mình
(x. Mt 6,14-15).
Ông chủ trong
dụ ngôn “Hai
con nợ” đã
mắng kẻ không
biết thương
xót: “Ta đã
tha hết số nợ
ấy cho ngươi
vì ngươi đã
van xin Ta. Thì
đến lượt
ngươi, ngươi
không phải
thương xót
đồng bạn, như
chính Ta đã
thương xót
ngươi sao?” (Mt
18,32-33). +
Lòng trong
sạch: Trong
sạch là ngay
thẳng trong
lương tâm.
Người có lòng
trong sạch hết
ḿnh phục vụ
Chúa và tha
nhân, không
màng tư lợi,
không đạo đức
giả. Sự trong
sạch không
những nói về
đức khiết
tịnh, mà còn
về nhiều
phương diện
khác nữa. +
Được nhìn
thấy Thiên
Chúa: Là
được về trời
gặp mặt Người
ở đời sau (x.
Dt 12,14).
- C
9-10: +
Xây dựng hòa
bình: Sứ
mệnh của các
môn đệ là
phải làm cho
mọi dân nước
trên thế giới
trở thành một
gia đình có
Thiên Chúa là
Cha và mọi
người là anh
em với nhau.
Cần hòa giải
những tranh
chấp, để của
lễ dâng lên
Chúa xứng
đáng được
chấp nhận (x.
Mt 5,23-24). +
Được gọi là
con Thiên
Chúa: Vì
“Thiên Chúa là
Tình Yêu”. Ai
yêu thương thì
mới được ở
trong Thiên
Chúa và nên
con cái Thiên
Chúa. Họ sẽ
được Chúa yêu
thương và tâm
hồn họ sẽ
được bình an
(x 2 Cr 13,11). +
Bị bách hại: Bị
bách hại là
một đặc điểm
của Chúa
Giê-su, Đấng
đã trải qua
cuộc khổ nạn
để vào vinh
quang phục
sinh. Đây là
một điều khó
hiểu, điên rồ
đối với người
Do thái và
khó chấp nhận
ngay cả với
các môn đệ (x.
Mt 16,22). +
Vì sống công
chính: Nghĩa
là sống phù
hợp với giáo
huấn của Chúa
Giê-su (x. Mt
10,24-25).
Thánh Phê-rô
cũng nói:
“Nếu anh em
chịu khổ vì
sống công
chính, thì anh
em thật có
phúc!” (1 Pr
3,14).
- C
11-12a: +
Vì Thầy mà
bị người ta
sỉ vả, bách
hại và vu
khống đủ điều
xấu xa: Lời
Chúa giải
thích mối
phúc thứ tám
để động viên
các tín hữu
thời sơ khai
đang bị bách
hại. +
Anh em hãy vui
mừng hớn hở: Thánh
Phê-rô cũng
dạy: “Được
chia sẻ những
đau khổ của
Đức Ki-tô bao
nhiêu, anh em
hãy vui mừng
bấy nhiêu, để
khi vinh quang
Người tỏ
hiện, anh em
cùng được vui
mừng hoan hỉ.
Nếu bị xỉ
nhục vì danh
Đức Ki-tô, anh
em thật có
phúc, bởi lẽ
Thần Khí vinh
hiển và uy
quyền, là
Thần Khí của
Thiên Chúa,
ngự trên anh
em” (1 Pr
4,13-14). +
Vì phần
thưởng dành
cho anh em ở
trên trời thật
lớn lao: Khi
chịu đau khổ
bách hại và
liên kết với
cuộc tử nạn
của Chúa, sẽ
được nên giống
Chúa và sau
này được vào
Thiên Đàng
hưởng hạnh
phúc với
Người
4. CÂU HỎI:
1- Tám Mối
Phúc Thật là
bản tóm lược
những điều
kiện phải có
để được vào
Nước Trơi do
Chúa Giê-su
thiết lập.
Trong đó, mối
phúc nào là
quan trọng
nhất và là
nền tảng của
các mối phúc
khác?
2- So sánh ý
nghĩa câu:
“Phúc thay ai
có tinh thần
nghèo khó”
trong Tin Mừng
Mát-thêu với
câu “Phúc cho
anh em là
những kẻ
nghèo khó”
trong Tin Mừng
Lu-ca khác nhau
thế nào? Phải
chăng Đức Giê-su
đề cao sự nghèo
khó, thường là
nguyên nhân gây
ra tội lỗi như
người đời thường
nói: “Phú quư
sinh lễ nghĩa,
bần cùng sinh
đạo tặc?”
3- Tại sao
Chúa Giê-su
lại chúc phúc
và đề cao
người nghèo,
đang khi lẽ ra
Người phải
giúp đỡ người
nghèo vượt qua
sự nghèo đói
bất hạnh ấy
để cuộc sống
của họ được
ấm no hạnh
phúc hơn?
4- Ý nghĩa
của các mối
phúc khác như
thế nào: hiền
lành, sầu khổ,
khát khao nên
người công
chính, biết
xót thương
người, có tâm
hồn trong
sạch, xây dựng
hòa bình, bị
bách hại vì
Thầy?
II. SỐNG
LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA:
“Phúc thay ai
có tâm hồn
nghèo khó, vì
Nước Trời là
của họ” (Mt
5,2).
2. CÂU CHUYỆN:
GƯƠNG SỐNG
NGHÈO KHÓ:
PHAN-XI-CÔ
THÀNH AT-SI
(Phanxico
Assise) là con
một người
giàu có danh
giá ở thành
Át-si. Một hôm
đi nhà thờ dự
lễ, tình cờ
nghe một vị
linh mục gảng
một bài về
Tám Mối Phúc
Thật,
Phan-xi-cô rất
tâm đắc với
câu nói của
Chúa: “Phúc
thay ai có tâm
hồn nghèo
khó, vì Nước
Trời là của
họ”. Từ hôm
ấy, Phan-xi-cô
thường suy
nghĩ phải
sống thế nào
để thực thi ý
Chúa, và trở
thành một
người nghèo
thực sự? Rồi
một ngày nọ,
anh quyết định
sống siêu
thoát và từ
bỏ để hoàn
toàn tin cậy
vào Chúa quan
phòng. Anh bán
tất cả gia
sản của cha,
rồi đem phân
phát cho người
nghèo khổ
bệnh tật.
Hành động của
Phan-xi-cô đến
tai người cha
làm ông nổi
giận. Ông đã
đến thu hồi
tất cả những
gì còn lại
và không nhận
Phan-xi-cô làm
con nữa. Hôm
ấy anh đã cởi
bỏ các thứ
quần áo giầy
dép quí giá
đang mang trên
người và ra đi
với hai bàn
tay trắng. Anh
viết trong
nhật ký: “Bây
giờ tuy không
còn có cha ở
trần gian,
nhưng tôi vẫn
luôn có Cha
Trên Trời hằng
thương yêu tôi”.
Từ hôm đó anh
được hoàn
toàn tự do đi
theo lý tưởng
đã lựa chọn,
là từ bỏ mọi
sự, trở nên
nghèo khó vì
Nước Trời”.
Ban ngày anh
mặc quần áo
vải thô, chân
không giày dép
đi qua các
đường phố và
làng mạc để
khất thực.
Tối đến, anh
lại thức khuya
để đọc Thánh
Kinh, cầu
nguyện và
dùng dây da tự
đánh vào
người hãm
mình phạt
xác. Anh đã
được Chúa
Giê-su cho in
năm dấu thánh
trên hai bàn
tay bàn chân
và cạnh sườn
để nên giống
Người. Anh đã
thực hành theo
Lời Chúa dạy
trong Tin Mừng
hôm nay: “Phúc
thay ai có tâm
hồn nghèo
khó, vì Nước
Trời là của
họ”. Lối tu
luyện khổ
hạnh của anh
đã được Giáo
Hội công nhận
và dòng “Anh
em hèn mọn” do
anh sáng lập
đã được nhiều
người đến xin
gia nhập và
trở thành một
dòng tu lớn
trong Giáo
Hội. Sau khi
qua đời, anh
được Hội Thánh
phong hiển
thánh tức là
thánh
Phan-xi-cô
Át-si, hoặc
Phan-xi-cô khó
khăn hay
Phan-xi-cô Năm
Dấu.
3. SUY NIỆM:
1) HẠNH PHÚC
LÀ GÌ?
Hầu như không
ai trong chúng
ta đạt được
hạnh phúc
trọn vẹn. Ngay
giữa lúc xem
ra hạnh phúc
như vừa thi
đậu, vừa được
thăng chức,
gặp được
người thân,
được xuất
ngoại, được
trúng số...
nhưng vẫn có
những điều
khiến chúng ta
không thỏa mãn
trọn vẹn. Trong
Bài Giảng Trên
Núi, Đức
Giê-su đã chỉ
cho chúng ta
bí quyết để
có hạnh phúc
đích thực trọn
vẹn. Thiên Chúa
ban hạnh phúc,
nhưng chúng ta
chỉ nhận được
khi ta biết mở
ḷng đón nhận.
Hạnh phúc
thật chỉ có
khi chúng ta có
Chúa là lẽ
sống, được gia
nhập vào Nước
Trời, được
sống trong ơn
nghĩa Chúa và
được vui hưởng
hạnh phúc viên
mãn. Tóm lại,
người được
chúc phúc là
người biết mở
cửa ḷng để đón
nhận Thiên Chúa
và tha nhân:
mở trí khôn
để hiểu rõ
thánh ý Thiên
Chúa và thi
hành, mở mắt
mở tai để
nhìn xem và
nghe biết
những nhu cầu
của tha nhân và
mau mắn đáp ứng;
mở trái tim
để yêu thương
mọi người; mở
miệng để nói
lời động viên an
ủi và mở đôi
tay để chia sẻ
cơm áo vật chất
và tận t́nh
phục vụ tha
nhân...
2) PHÚC THAY!:
Đây là tám
điều kiện
phải có để đạt
được hạnh phúc
Nước Trời:
+ Phúc thay
người có tâm
hồn nghèo
khó: Đó
là những
người nghèo
của cải vật
chất, nghèo
địa vị chức
quyền, những
người ý thức
thân phận tội
lỗi bất lực
của mình để
khiêm tốn cầu
xin Thiên Chúa
trợ giúp, phó
thác cậy trông
vào t́nh thương
quan pḥng của
Người, biết
khiêm hạ phục
vụ cho người
dưới noi gương
Đức Giê-su.
+ Phúc thay ai
hiền lành: Là
người có lòng
nhân từ, không
lấy oán báo
oán, nhẫn
nhịn chịu
đựng và tha
thứ những xúc
phạm của kẻ
khác đối với
ḿnh.
+ Phúc thay ai
sầu khổ: Là
người gặp sự đau
khổ mà không oán
than, nhưng
biết nhìn lên
Chúa Giê-su
trên thập giá
để nhận biết
giá trị thanh
luyện và cứu độ
của đau khổ,
sẵn sàng chịu
đựng những sự
trái ư cực ḷng
để đền tội
của mình và
của tha nhân.
+ Phúc thay ai
khao khát nên
người công
chính: Là
người luôn
hướng thượng,
muốn nên hoàn
thiện giống
Chúa Cha trên
trời như Đức
Giê-su dạy:
“Hãy nên hoàn
thiện như Cha
anh em trên
trời là Đấng
hoàn thiện”.
+ Phúc thay ai
xót thương
người: Là
người biết mở
rộng lòng để
cảm thông với
nỗi đau của
người khác:
“Vui với người
vui, khóc với
người khóc”.
Có ḷng quảng
đại để chia sẻ
t́nh thương cơm
áo cho người
đau khổ bất
hạnh. Họ sẽ
được Chúa đền
đáp cân xứng ở
đờ́ sau: “Vì
anh em đong
bằng đấu nào,
thì sẽ được
Thiên Chúa đong
trả lại bằng
chính cái đấu
ấy”.
+ Phúc thay ai
có tâm hồn
trong sạch: Là
người không t́m
thỏa măn các đam
mê nhục dục thấp
hèn, biết ăn ở
ngay thẳng,
thật thà,
không giả dối,
luôn làm gương
sáng. Chính
nhờ đức trong
sạch mà họ sẽ
được chiêm
ngưỡng thánh
nhan Thiên Chúa
trong Nước
Trời mai sau.
+ Phúc thay ai
xây dựng hòa
bình: Là
người luôn gieo
rắc sự an vui
hòa thuận mọi
lúc và mọi nơi.
Nhờ họ mà gia
đình, xã hội
và thế giới
có hòa bình.
Họ giải tỏa
những hiểu
lầm, giải gỡ
những bất hòa
tranh chấp,
luôn nhìn mọi
người bằng
cặp mắt yêu
thương và chan
chứa tình
người. Nhờ
đó, họ xứng
đáng mang danh
hiệu là con
của Thiên Chúa.
+ Phúc thay ai
bị bách hại
vì sống công
chính: Là
người chấp
nhận bị sỉ
nhục và chịu
bách hại vì
đức tin. Khi ấy
họ sẽ được nên
giống Chúa
Giê-su. Những
ai chấp nhận bỏ
ḿnh vác thập
giá ḿnh hằng
ngày mà theo
chân Chúa
Giê-su, cùng
chịu đau khổ
với Người, thì
sẽ được tham
phần vào sự
phục sinh vinh
quang của Người
sau này.
4. THẢO LUẬN:
Để có được
hạnh phúc
thật của
Chúa, bạn nên
làm gì để
biến rủi ro
thành may mắn,
biến đau khổ
thành niềm vui
trong Chúa?
5. NGUYỆN CẦU:
LẠY CHÚA
GIÊ-SU. Người
Mã Lai đã có
câu châm ngôn so
sánh các bậc
vĩ nhân với
những kẻ tiểu
nhân như sau:
“Cây lúa nào
càng nặng
trĩu hạt thì
càng rạp sâu
xuống sát mặt
đất. Ngược
lại: cây lúa
nào càng
nghểnh lên cao
thì lại càng
ít hạt”. Xin
Chúa giúp
chúng con luôn
sống khiêm hạ
và nghèo khó.
Cho chúng con
biết “Nói ít
làm nhiều”,
luôn từ tốn,
khiêm nhu và có
thái độ hòa
nhã với mọi
người. Nhờ
đó, chúng con
sẽ trở nên
giống Chúa
hơn, sẽ có
Nước Trời làm
phần gia
nghiệp đời
này và đời
sau.
X) HIỆP CÙNG
MẸ MA-RI-A.- Đ)
XIN CHÚA NHẬM
LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH -
HHTM
HIỆP SỐNG TIN
MỪNG
LỄ CÁC ĐẲNG
LINH HỒN (02/11)
MẦU NHIỆM CÁC
THÁNH CÙNG THÔNG CÔNG
1. NGUỒN GỐC LỄ
CẦU CHO CÁC LINH
HỒN
– Theo lịch sử
Hội thánh: Thánh
ODILO (962-
1048) là viện
phụ của đan viện
Cluny trong đế
quốc Germany, là
một tu sĩ rất có
ḷng đạo đức.
Ngài luôn tưởng
nhớ cầu nguyện
kèm ăn chay hăm
ḿnh và dâng lễ
cầu nguyện cho
các linh hồn đă
qua đời. Một
hôm, một đan sĩ
Ḍng của ngài đi
hành hương Đất
thánh. Trên
đường trở về,
tàu chở vị đan
sĩ đă bị băo
đánh giạt vào
một ḥn đảo, và
tại đây đan sĩ
đă gặp gỡ và
trao đổi với một
vị ẩn sĩ. Trong
buổi tṛ chuyện,
ẩn sĩ cho biết:
“Trên đảo này có
nhiều hang lửa,
trong hang có
nhiều linh hồn
người chết
thường bị hành
hạ, đánh đập đau
đớn. Có lần tôi
nghe được mấy
tên quỉ phàn nàn
với nhau về Viện
phụ Odilo và các
đan sĩ Ḍng
Cluny mỗi ngày
đều giải thoát
được một số linh
hồn được ra khỏi
hang lửa nói
trên. V́ thế,
xin thầy hăy về
nói với cha
Odilo và các anh
em trong Ḍng
tiếp tục cứu
giúp các linh
hồn đang chịu
đau khổ. Việc
này làm cho các
thánh trên trời
vui mừng và cũng
làm cho ma quỷ
trong hỏa ngục
phải buồn sầu
tức giận”. Sau
khi nghe tu sĩ
kể lại sự việc,
cha Odilo đă
chọn ngày 2
tháng 11 hằng
năm để cử hành
lễ cầu hồn trong
đan viện Cluny
của ngài. Về sau
lễ cầu hồn này
đă truyền sang
nước Pháp, và
Đức Giáo hoàng
Gio-an 14 đă
thiết lập lễ Cầu
cho các linh hồn
trong Hội Thánh
Công Giáo Rô-ma
từ giữa thế kỷ
11.
– Giáo lư Hội
Thánh Công giáo
do Đức Thánh cha
Gio-an Phao-lô 2
ban hành năm
1992 có 3 số nói
về luyện ngục
như sau:
Số 1030: Cần có
Luyện ngục:
“Những ai chết
trong ân sủng và
ân nghĩa của
Thiên Chúa,
nhưng chưa được
thanh tẩy cách
trọn vẹn, th́
tuy được bảo đảm
về ơn cứu độ
muôn đời của
ḿnh, vẫn phải
chịu một sự
thanh luyện sau
khi chết, ḥng
đạt được sự
thánh thiện cần
thiết để bước
vào niềm vui
thiên đàng”.
Số 1031: Luyện
ngục để thanh
tẩy: “Giáo Hội
gọi là luyện
ngục là sự thanh
luyện sau cùng
này của các
người được chọn,
hoàn toàn khác
với h́nh phạt
của những kẻ bị
án phạt. Giáo
Hội đă tŕnh bày
giáo lư của đức
tin về Luyện
ngục, nhất là
tại các Công
đồng Florentia
(xem DS 1304) và
Trentô (xem DS
1820; 1580). Dựa
vào một số bản
văn của Thánh
Kinh (Chẳng hạn
1 Cr 3,15; 1 Pr
1,7), truyền
thống của Giáo
Hội nói đến một
thứ lửa thanh
luyện: “Đối với
một số những lỗi
lầm nhẹ, ta phải
tin có một thứ
lửa thanh tẩy
trước ngày Phán
xét, theo như
những ǵ mà Đấng
là Chân lư đă
dạy khi Ngài nói
rằng nếu ai nói
lời phạm thánh
chống lại Chúa
Thánh Thần, th́
sẽ không được
tha cả đời này
lẫn ở đời sau”
(Mt 12,31). Theo
lời quyết đoán
này, chúng ta có
thể hiểu rằng
một số lỗi lầm
có thể được tha
ở đời này, nhưng
một số lỗi khác
th́ được tha ở
đời sau” (Th.
Gregoriô Cả,
Dial. 4,39).
Số 1032: Người
sống cứu người
chết: Giáo huấn
này cũng dựa vào
cách cầu nguyện
cho kẻ chết, như
được nói đến
trong Thánh
Kinh: “Đó là lư
do tại sao ông
Giuđa Macabê đă
truyền phải dâng
hy lễ đền tội
này cho các
người đă chết,
để họ được giải
thoát khỏi tội
lỗi của ḿnh”
(x. 2 Mcb
12,46).
– Ngày 10 tháng
8 năm 1915:
Trong một Tông
hiến, Ṭa thánh
cho các linh mục
được dâng 3 lễ
vào ngày lễ Cầu
hồn: 1 cầu như ư
người xin, được
lấy bổng lễ, 1
cầu theo ư ĐTC
(không bổng) và
1 cầu cho các
linh hồn (không
bổng). Giáo hội
cũng xác định
dành trọn tháng
11 dành để cầu
cho các linh hồn
Luyện ngục.
– Ngày 1 tháng
11 năm 1967, ĐTC
Phaolô 6, trong
Tông huấn Ân xá
đă ban một đại
xá với điều kiện
thường lệ (xưng
tội, rước lễ,
cầu theo ư ĐGH)
cho những ai
“viếng nhà thờ
vào Chúa nhật
trước hoặc sau,
hoặc chính lễ
Các Thánh (số
67), và những ai
viếng nghĩa địa
trong 8 ngày đầu
tháng 11 để cầu
cho các linh hồn
(số 13).
2. GIÁO LƯ VỀ
MỘT HỘI THÁNH BA
T̀NH TRẠNG:
Chúa Giê-su
thiết lập Nước
Trời là Hội
Thánh. Hội Thánh
ấy hiện nay gồm
có ba t́nh
trạng: Một là
Hội Thánh “Lữ
Hành”, hai là
Hội Thánh “Vinh
Thắng”, ba là
Hội Thánh “Đau
Khổ” như sau:
– Hội Thánh “Lữ
Hành” trần gian:
Gồm các tín hữu
đang c̣n sống,
đang bước đi
trên con đường
của Chúa Giê-su.
Như Dân Ítraen
xưa, Hội thánh
sẽ phải vượt qua
sa mạc trần gian
tiến về Đất Hứa
Nước Trời là
Thiên Đàng đời
sau. Các tín hữu
trong Hội thánh
lữ hành trần
gian c̣n phải
chiến đấu với ba
thù là ma quỷ,
thế gian và xác
thịt của ḿnh.
Họ được Chúa ban
cho 2 thứ bánh
thiêng liêng là
Bánh Lời Chúa và
Bánh Thánh Thể.
Nhờ đó họ sẽ đủ
sức vượt qua sa
mạc trần gian để
tiến về miền Đất
Hứa là Thiên
Đàng đời sau.
– Hội Thánh
“Vinh Thắng”
trên trời: Gồm
các tín hữu đă
qua đời trong
niềm tin cậy vào
Chúa. Khi c̣n
sống ở trần
gian, các ngài
đă thực hành
Hiến Chương Nước
Trời là Tám Mối
Phúc Thật của
Chúa Giê-su, nên
ngày nay các
ngài đang được
hưởng hạnh phúc
Thiên Đàng với
Chúa.
– Hội Thánh “Đau
Khổ” thanh
luyện: Gồm các
tín hữu tuy đi
theo con đường
của Chúa Giê-su,
nhưng khi chết
vẫn đang ở trong
t́nh trạng c̣n
nhiều sai lỗi,
chưa xứng đáng
được vào Nước
Trời. Họ cần
tiếp tục chịu
đau khổ trong
ngọn lửa tin yêu
để được thanh
luyện sạch mọi
vết nhơ. Rồi khi
hoàn toàn trở
nên thánh thiện,
họ sẽ được về
hưởng hạnh phúc
Thiên Đàng.
3. TÍN ĐIỀU CÁC
THÁNH THÔNG
CÔNG:
Ngoại trừ các
người theo ma
quỷ phải sa hỏa
ngục để chịu
h́nh phạt ĺa xa
Chúa đời đời,
c̣n các tín hữu
tin vào Chúa
Giê-su dù c̣n
sống hay đă qua
đời, dù đă được
lên trời hay
đang được thanh
luyện cũng đều
được thông hiệp
với ơn cứu độ
của Chúa Giê-su
và cầu nguyện
cho nhau. Đó là
mầu nhiệm các
thánh cùng thông
công:
Các tín hữu c̣n
sống có thể giúp
các linh hồn đă
qua đời bằng
việc viếng nhà
thờ hay Đất
Thánh và đọc
kinh cầu nguyện,
xưng tội rước lễ
và cầu nguyện
hiệp thông với
Đức Giáo Hoàng
để được nhận các
ân xá trong dịp
đầu tháng 11;
Nhất là có thể
xin lễ và hiệp
dâng thánh lễ
cầu nguyện cho
các linh hồn,
làm các việc
lành phúc đức
như chia sẻ bác
ái phục vụ với ư
chỉ cầu nguyện
đền tội thay cho
các linh hồn ông
bà cha mẹ đang ở
trong chốn luyện
h́nh. Nhờ đó các
linh hồn sẽ được
ơn Chúa chiếu
soi, được thêm
ḷng yêu mến
Chúa để được tha
thứ tội lỗi như
lời Chúa: “Yêu
nhiều sẽ được
tha nhiều”. Khi
các linh hồn
được nên thanh
sạch thánh thiện
hoàn toàn th́ sẽ
được Chúa đưa
vào hưởng hạnh
phúc Thiên Đàng.
Bấy giờ các ngài
sẽ không quên
cầu bầu cùng
Chúa xuống muôn
ơn lành cho con
cháu là chúng ta
trên trần gian.
Riêng khái niệm
về Lâm-bô: Lâm
bô là khái niệm
của thánh
Albertô Cả
(1200-1280), nói
về một nơi dành
cho các linh hồn
trẻ em chết khi
chưa được lănh
bí tích Rửa tội.
Tuy chúng không
bị phạt nhưng
cũng không được
lên thiên đàng
v́ chưa được rửa
tội. Về sau khái
niệm này ít được
đề cập đến. Gần
đây Ủy ban thần
học quốc tế
thuộc bộ Giáo Lư
Đức Tin đă công
bố một tài liệu
mang tên “Niềm
hy vọng ơn cứu
rỗi dành cho các
trẻ em chết mà
không được rửa
tội”. Trong đó
Ủy Ban cho rằng:
“Giả thuyết về
Lâm-bô” không có
nền tảng rơ ràng
trong Mặc Khải.
Theo ủy ban, có
nhiều lư do rút
ra từ thần học
và phụng vụ cho
phép chúng ta
tin tưởng và hy
vọng rằng các em
chết trước khi
được rửa tội
cũng được hưởng
nhan thánh Chúa,
v́ “Thiên Chúa
muốn cho hết mọi
người đều được
hưởng ơn cứu
độ”. Tuy vậy, Ủy
ban cũng khẳng
định bí tích rửa
tội vẫn là điều
kiện cần thiết
để được hưởng ơn
cứu rỗi của Đức
Giê-su như lời
Chúa phán:
“Không ai có thể
vào Nước Thiên
Chúa, nếu không
sinh ra bởi nước
và Thần Khí” (Ga
3,5). Tóm lại:
Hội Thánh tín
thác các em chết
khi chưa chịu
phép rửa tội cho
ḷng thương xót
của Chúa, và hy
vọng nhờ đức tin
của Hội Thánh,
các em cũng được
hưởng ơn cứu độ
(x. GLHTCG số
1261).
4. PHẢI “BIẾT
CHẾT” ĐỂ “BIẾT
SỐNG”:
– Không thích
nói đến cái
chết: Nhiều
người nghĩ rằng:
không nói đến sự
chết th́ ḿnh sẽ
không phải chết.
Nhà tỷ phú Mỹ
WILLIAM RANDOPH
HEARST, chủ nhân
của nhiều tờ báo
và phim trường ở
Holywood hồi
trước thế chiến
thứ hai, đă ra
lệnh cấm các
nhân viên của
ḿnh nhắc đến từ
ngữ “chết” trước
mặt ông. Những
ai lỡ miệng nói
ra liền bị đuổi
việc. Ông là
người thông
minh, tài giỏi,
thành công,
nhưng lại không
dám đối diện với
sự thật phũ
phàng là sự
chết! Rồi cuối
cùng Hearst cũng
bị chết bất đắc
kỳ tử, để lại
một toà lâu đài
rộng lớn, hiện
nay trở thành
một điểm du lịch
nổi tiếng ở bang
California Hoa
Kỳ.
– “Sinh kư tử
quy” (Sống gửi
thác về): Nhiều
người khi lớn
tuổi liền nghĩ
đến việc hậu sự
và lo chuẩn bị
cho cái chết của
ḿnh, bằng việc
mua đất nghĩa
trang, chọn nhà
quàn, mua sẵn
ván làm ḥm để
trong nhà. Họ
c̣n viết chúc
thư về những
điều con cháu
phải làm để lo
việc ma chay cho
họ: Khi chết
phải cho họ
chiếc áo này,
đeo ṿng ngọc
kia, cầm cái
quạt nọ. Lại c̣n
dặn ḍ phải bỏ
vào quan tài
dụng cụ này hay
ṿng vàng kia để
sử dụng ở thế
giới bên kia,
giống như chuẩn
bị hành lư cho
một chuyến đi xa
để về với ông bà
tổ tiên.
– Chết là bắt
đầu một cuộc
sống mới: Đối
với những kẻ
không tin có
Thiên Chúa và
đời sau th́ chết
đi là hết! Nếu
quả thực như thế
th́ cái chết
thật đáng sợ! V́
nó là đặt dấu
chấm hết tất cả
những ước mơ của
đời người: “Con
người là bụi cát
lại trở về với
cát bụi!” Nhưng
đức tin Ki-tô
giáo dạy cho
biết: chết không
phải là hết. Nó
chỉ là khởi đầu
của một cuộc
sống mới vĩnh
hằng. Sau cái
chết mỗi người
sẽ phải trả lẽ
những ǵ đă làm
khi c̣n sống
trước ṭa Chúa
phán xét. Nếu
chúng ta đă sống
trong ân nghĩa
của Chúa th́ giờ
chết sẽ là sự
trở về ngôi nhà
của ḿnh. “Sinh
kư tử quy”:
Chúng ta sẽ được
trở về thiên
đàng, là nhà của
Thiên Chúa Cha,
Đấng đă dựng nên
loài người chúng
ta. Ở đây không
c̣n nước mắt đau
khổ, nhưng chỉ
có niềm vui và
hạnh phúc viên
măn như sách
Khải Huyền đă
viết: “Thiên
Chúa sẽ lau sạch
nước mắt họ. Sẽ
không c̣n sự
chết, cũng chẳng
c̣n tang tóc,
khóc than và đau
khổ nữa, v́
những điều cũ đă
biến mất” (x. Kh
21,4).
– Đền tội khi
sống lúc chết:
Dầu vậy trong
cuộc sống, ít
nhiều lần các
tín hữu chúng ta
cũng đă để cho
những dục vọng
làm chủ bản thân
ḿnh, khiến
chúng ta không
vâng lời Chúa
không làm theo
thánh ư Thiên
Chúa. Đó là ta
đă phạm tội hay
mắc phải các
thói hư. Khi
chúng ta c̣n
sống th́ các tai
nạn, bệnh tật và
các điều trái ư
cực ḷng gặp
phải sẽ giúp
chúng ta đền tội
đă phạm. Rồi sau
khi qua đời
chúng ta c̣n
tiếp tục được
thanh luyện
trong lửa tin
yêu gọi là t́nh
trạng luyện
h́nh.
5. LỜI CẦU:
– Lạy Chúa
Giê-su. Mỗi lần
đối diện với cái
chết gần kề, con
cảm thấy run sợ
v́ con chưa sẵn
sàng để gặp
Chúa. Trong suốt
cuộc đời, con đă
lo toan rất
nhiều thứ như lo
t́m kiếm tiền
tài, danh vọng,
chức quyền trần
gian... C̣n điều
quan trọng chính
yếu là chuẩn bị
cho giờ chết sẽ
đến th́ con lại
chưa quan tâm
đúng mức! Con
thật dại khờ khi
nghĩ rằng ḿnh
sẽ có đủ thời
gian chuẩn bị
trước khi chết.
Nhưng lời Chúa
đă dạy “Con
Người sẽ đến như
kẻ trộm” và đ̣i
con phải luôn
tỉnh thức bằng
thái độ sẵn
sàng. Một ngày
nào đó con không
ngờ trước, con
sẽ phải ra tŕnh
diện trước mặt
Chúa, không biết
bấy giờ Chúa có
nhận ra con
không, hay Chúa
sẽ bảo con: “Ta
không hề biết
các ngươi. Hăy
xéo đi cho khuất
mắt Ta, hỡi bọn
làm điều gian
ác!” (Mt 7,23).
– Lạy Chúa
Giê-su. Xin ban
cho con ơn khôn
ngoan của Thánh
Thần để con sống
trọn vẹn từng
giây phút hiện
tại Chúa ban
trong ơn nghĩa
Chúa, để ngày
nào đó khi giờ
chết đến, con sẽ
ra tŕnh diện
trước mặt Chúa
không phải như
hai người xa lạ,
nhưng như người
rất thân quen.
Khi ấy Chúa sẽ
gọi con bằng một
cái tên tŕu mến
và giang rộng
ṿng tay đón con
vào hưởng hạnh
phúc Nước Trời
đời đời: “Hỡi kẻ
được Cha Ta chúc
phúc, hăy vào
hưởng ‘Vương
Quốc’ dọn sẵn
cho các con từ
thuở tạo thiên
lập địa” (x. Mt
25,34).- Amen.