(20) (Khi ấy) trong số những người lên
Giê-ru-sa-lem thờ phượng Thiên Chúa, có mấy
người Hy-lạp, (21) họ đến gặp ông
Phi-líp-phê, người Bết-xai-đa miền Ga-li-lê,
và xin rằng: “Thưa ông, chúng tôi muốn được
gặp ông Giê-su. (22) Ông Phi-líp-phê đi nói
với ông An-rê. Ông An-rê cùng với ông
Phi-líp-phê đến thưa với Đức Giê-su. (23)
Đức Giê-su trả lời: “Đã đến Giờ Con Người
được vôn vinh! (24) Thật, Thầy bảo thật anh
em: Nếu hạt lúa gieo vào lòng đất không
chết đi, thì nó vẫn trơ trọi một mình.
Còn nếu chết đi, nó mới sinh được nhiều
hạt khác. (25) Ai yêu quí mạng sống mình
ở đời này thì sẽ mất. Còn ai coi thường
mạng sống mình ở đời này, thì sẽ giữ
lại được cho sự sống đời đời. (26) Ai
phục vụ Thầy thì hãy theo Thầy. Và Thầy
ở đâu, kẻ phục vụ Thầy cũng sẽ ở đó. Ai
phục vụ Thầy, Cha của Thầy sẽ quí trọng
người ấy. (27) Bây giờ, tâm hồn Thầy xao
xuyến! Thầy biết nói gì đây? Lạy Cha, xin
cứu con khỏi giờ này. Nhưng chính vì giờ
này mà con đã đến. (28) Lạy Cha, xin tôn
vinh Danh Cha. Bấy giờ có tiếng từ trời
vọng xuống: “Ta đã tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ
còn tôn vinh nữa!”. (29) Dân chúng đứng ở
đó nghe vậy liền nói: “Đó là tiếng
sấm!”. Người khác lại bảo: “Tiếng một
thiên thần nói với ông ta đấy!” (30) Đức
Giê-su đáp: “Tiếng ấy đã vọng xuống không
phải vì tôi, mà vì các người. (31) Giờ
đây đang diễn ra cuộc phán xét thế gian
này. Giờ đây thủ lãnh thế gian này sắp
bị tống ra ngoài! (32) Phần tôi, một khi
được giương cao lên khỏi mặt đất, tôi sẽ
kéo mọi người lên với tôi”. (33) Đức Giê-su
nói thế để ám chỉ Người sẽ phải chết
cách nào.
2. Ý CHÍNH:
Việc dân Do Thái suy tôn khi đón rước Đức
Giê-su vào thành Giê-ru-sa-lem và việc dân
ngoại đến xin gặp mặt là dấu hiệu tiên báo đã
đến “Giờ” Đức Giê-su được tôn vinh. Được tộn
vinh nghĩa là vào trong vinh quang qua khổ
nạn thập giá, giống như hạt lúa phải chết
đi th́ mới phát sinh ra nhiều hạt khác. Từ
cuộc Khổ Nạn và Phục Sinh, Đức Giê-su sẽ
phá hủy bức tường ngăn cách giữa Do Thái
và dân ngoại để ban ơn cứu độ phổ quát cho mọi
dân tộc, và đến ngày tận thế thủ lãnh sự
tối tăm là Xa-tan sẽ bị ném vào hỏa ngục
đời đời.
3. CHÚ THÍCH:
- C 20-22: + Mấy Người Hy lạp:
Đây là lương dân theo văn hóa Hy-lạp, có
thiện cảm với đạo Do Thái hoặc mới theo
đạo Do Thái. Họ lên Giê-ru-sa-lem dự lễ
Vượt Qua (x. Ga 11,55). Được chứng kiến
cuộc khải hoàn vào thành Giê-ru-sa-lem của
Đức Giê-su, họ đã mạnh dạn đến xin gặp
Người. + Ông An-rê cùng với ông
Phi-líp-phê đến thưa với Đức Giê-su:
Sở dĩ hai ông Phi-líp-phê và An-rê cùng
đến thưa Đức Giê-su điều này vì cả hai ông
đều nói thạo tiếng Hy-lạp, và cả hai đều
sống ở Bết-xai-đa, nơi có nhiều dân ngoại
sinh sống.
- C 23-25: + Đã đến Giờ: Tin
Mừng nhiều lần nói đến “Giờ”: Giờ của Ta
(x. Ga 2,4), Giờ của Người chưa đến (x. Ga
7,30 ; 8,20), Đã đến Giờ Người phải rời
khỏi thế gian (x. Ga 13,1), Giờ phải uống
chén đắng (x. Mc 14,35), Giờ của kẻ thù
và của tối tăm (x. Lc 22,53), Giờ Đức
Giê-su bị bỏ rơi (x. Ga 16,32), Giờ Con
Người được tôn vinh (x. Ga 12,23). +
được tôn vinh: là Giờ Chúa Cha tôn
vinh Chúa Con (Ga 17,1). Được tôn vinh nghĩa
là Đức Giê-su phải trải qua cuộc khổ nạn
rồi sống lại để vào trong vinh quang cùng
với Chúa Cha. + Nếu hạt lúa gieo vào
lòng đất: Đức Giê-su đã dùng dụ
ngôn hạt lúa để giải thích: Hạt lúa có
chết đi mới gây được một mùa gặt bội thu.
Cũng vậy, Đức Giê-su cũng phải trải qua
cuộc thương khó và bị giết chết, rồi mới
được Chúa Cha cho sống lại vinh quang. Từ
cạnh sườn của Người bị đâm thâu, Hội Thánh
được sinh ra và phát triển.+ Ai
yêu quí mạng sống mình thì sẽ mất.
Còn ai coi thường mạng sống mình ở đời
này...: Coi thường hay ghét mạng
sống mình nghĩa là yêu mến ít hơn. Đây là
một câu có hai vế đối nghịch nhau: Ai chăm
lo hưởng thụ ở đời này thì sẽ mất sự
sống vĩnh cửu đời sau. Còn ai chấp nhận
gian nan thử thách đời này, thì sẽ được
sống vĩnh cửu ở đời sau (x. Mc 8,35 ; Mt
16,25 ; Lc 9,24).
- C 26-28: + Ai phục vụ Thầy thì hãy
theo Thầy: Ai muốn làm môn đệ Đức
Giê-su thì phải đi con đường khổ nạn mà
Người đã đi và sẽ được cùng Người sống
lại. + Tâm hồn Thầy xao xuyến:
Đứng trước cuộc tử nạn gần kề, Đức
Giê-su cảm thấy bất an xao xuyến, vì Người
có nhân tính giống như loài người chúng ta
mọi đàng, ngoại trừ Người vô tội (x. Ga 8,46
; 1 Ga 3,5). + Lạy Cha, xin cứu
con khỏi giờ này, nhưng chính vì Giờ này
mà con đã đến: Mang thân phận loài người,
Đức Giê-su cũng sợ hãi, đau khổ trước cái
chết như mỗi người chúng ta. Người đã cầu
xin Chúa Cha cứu mình khỏi “Giờ khổ nạn”
ấy. Nhưng Người sẵn sàng chấp nhập vâng
theo Ý Chúa Cha, nghĩa là cứu chuộc loài
người bằng con đường đau khổ. Lời cầu xin
này cũng được lặp lại trong vườn Câu Dầu
(x. Lc 22,42-44). + Có tiếng từ trời
vọng xuống: “Ta đã tôn vinh Danh Ta, Ta sẽ
còn tôn vinh nữa!” : Tiếng Chúa Cha
từ trời vọng xuống như khi Đức Giê-su chịu
phép Rửa (x. Mt 3,17) và biến hình (x. Mt
17,5). Từ trước đến nay, Thiên Chúa đã tôn
vinh Danh Ngài nhờ những “dấu chỉ” do Đức
Giê-su thực hiện. Từ đây, Thiên Chúa sẽ
lại tôn vinh Đức Giê-su khi cho Người từ cơi
chết trỗi dậy tại Giê-ru-sa-lem.
- C 29-30: + Đó là “tiếng sấm!”...
“Tiếng một thiên thần!” : Chỉ mình
Đức Giê-su mới nghe được tiếng Chúa Cha.
Còn các người khác chỉ nghe thấy âm thanh
rền vang mà không hiểu nội dung nói gi? nên
kẻ thì cho đó là tiếng sấm, kẻ khác lại
nghĩ là tiếng thiên sứ nói với Đức
Giê-su. Sự kiện này tương tự như trường
hợp Sao-lô sau khi bị ngã ngựa tại cửa
thành Đa-mát (x. Cv 9,3-7; 22,9).+ Giờ
đây đang diễn ra cuộc phán xét thế gian
này. Giờ đây thủ lãnh thế gian này sắp
bị tống ra ngoài: Giờ Tử Nạn và
Phục Sinh của Đức Giê-su là Giờ phán xét
và kết án: Những kẻ không tin sẽ bị liệt
vào hàng ngũ Xa-tan đối nghịch với Thiên
Chúa. Họ sẽ chịu chung số phận là bị loại
ra khỏi Nước Trời do Đức Giê-su thiết lập.
- C 31-33: + Được nâng cao lên khỏi mặt
đất: Đức Giê-su sẽ bị treo trên
thập giá (x. Ga 8,28), rồi được đưa lên
trời (x. Ga 3,13 ; 6, 62), sau khi từ cõi
chết trỗi dậy (x. Ga 20,17). + Tôi sẽ
kéo mọi người lên với tôi: Đức
Giê-su sẽ đưa các tín hữu lên trời hưởng
vinh quang với Người. Với điều kiện họ
cũng phải bỏ mình, vác thập giá mà theo
Người (x. Mt 16,24); nghĩa là uống chén
đắng như Người đã uống (x. Mt 20,23).
4. CÂU HỎI: 1) Đức Giê-su đã tuyên bố điều
gì trước sự kiện dân Do thái hoan hô đón
rước Người vào thành Giê-ru-sa-lem và một
số lương dân đến xin gặp mặt? 2) “Giờ” của
Đức Giê-su được Tin Mừng nhắc đến bao nhiêu
lần? 3) “Giờ được tôn vinh” của Đức Giê-su
nghĩa là gì? 4) Từ “ghét” sự sống mình ở
đời này nghĩa là gì? 5) Tại sao Đức
Giê-su xao xuyến bất an trước giờ tử nạn?
6) Đức Giê-su đã cầu xin với Chúa Cha thế
nào để nêu gương vâng phục ý Cha cho chúng
ta? 7) Thế gian bị phán xét và ma quỷ thủ
lãnh thế gian sẽ hoàn toàn bị đánh bại
vào lúc nào? 8) Muốn được Chúa Giê-su cứu
độ, đưa lên thiên đàng hưởng vinh quang với
Người thì ngay từ bây giờ các tín hữu phải
làm gì?
II. SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Hạt lúa gieo vào lòng đất
nếu chết đi mới sinh được nhiều hạt khác”
(Ga 12,24).
2. CÂU CHUYỆN:
1) SẴN SÀNG CHỊU CHẾT ĐỂ BẠN TÙ ĐƯỢC SỐNG
Vào năm 1941, tại nhà tù Ốt-suýt
(Auschiwits), một trại tập trung của Đức
Quốc Xã nổi tiếng tàn bạo và khủng
khiếp nhất, có một tù nhân vượt ngục vào
đêm hôm trước. Theo qui định của nhà tù,
sáng sớm hôm sau viên sĩ quan coi tù đã
tập họp tất cả tù nhân lại và lần lượt
chọn ra 10 người phải chịu chết thay cho
kẻ đào thoát. Một trong những người bị
tử thần điểm danh ấy, khi được gọi tên,
đã kêu to lên rằng: “Trời ơi! Thế là hết!
Tôi sẽ không bao giờ còn gặp lại vợ con
tôi nữa!”. Tiếng kêu than tuyệt vọng của
anh khiến cho nhiều tù nhân phải rơi lệ.
Bấy giờ một tù nhân liền tách ra khỏi
hàng ngũ tiến đến gần viên sĩ quan chỉ huy
để xin chết thay cho người bạn tù kia. Ông
tự xưng là Mắc-xi-mi-li-a-nô Kôn-bê
(Maximiliano Kolbe), một linh mục Công giáo.
Lý do xin chết thay vì ông là linh mục đă
tình nguyện sống độc thân, ông cảm thương
người kia còn có vợ con phải chăm sóc. Sau
khi được chấp thuận, Cha Kôn-bê cùng 9 bạn
tù đi hàng một tiến về phía hầm chết
đói. Tại đây, Cha và các bạn tù sẽ phải
nhịn đói đến chết. Trong thời gian này Cha
luôn động viên mọi người kiên vững đức tin
và cậy trông phó thác cuộc đời trong tay
Chúa Quan Phòng. Cha giúp họ can đảm chấp
nhận cái chết mà không oán than, không
chửi bới kêu khóc như nhiều người đã làm
khi gặp hoàn cảnh tương tự. Cha là người
sống dai nhất trong lúc các bạn tù đều
lần lượt chết vì đói khát. Sau hai tuần
lễ, Cha đã bị chích thuốc độc cho chết
hẳn trước khi bị hỏa táng làm phân bón!
Người tù nhờ Cha Kôn-bê thoát chết tên là
Phăng-xít (Francis Gap Wniczeck) về sau đã kể
lại tình trạng nhà tù vào lúc đó như sau:
“Sau khi Cha Kôn-bê tình nguyện chịu chết
thay tôi thì tinh thần của các tù nhân
trong trại giam biến đổi hẳn. Trước đây họ
thường ích kỷ, khép kín, bắt nạt người
mới và yếu thế hơn để tranh dành thực
phẩm tiếp tế... thì bây giờ họ đã đối
xử với nhau trong tình thân ái, nhường cơm
xẻ áo cho nhau. Ai cũng cảm phục và muốn
noi gương vị linh mục đã dám hy sinh tính
mạng chết thay cho một người không quen
biết.
2) GIÁ ĐẮT PHẢI TRẢ CHO
THÁI ĐỘ VÔ CẢM:
Ở bên Trung Quốc, một chiếc xe buưt
16 chỗ chở đầy khách đang chạy trên đường đồi.
Trên xe, ba tên côn đồ có vũ khí đă để mắt tới
cô tài xế xinh đẹp. Đến khúc đường rừng, chúng
ép cô tài xế phải lái xe vào b́a rừng và dừng xe
lại. Tên cầm đầu bắt đầu có hành vi sàm sỡ với
cô gái trước sự chứng kiến của hành khách trên
xe. Khi bị tấn công, cô tài xế đă la hét cầu
cứu, nhưng hầu như tiếng kêu cứu của cô chỉ được
đáp lại bằng sự im lặng.
Bỗng một người đàn ông trung niên với dáng vẻ
gầy yếu ngồi gần tài xế đă lên tiếng yêu cầu tên
cầm đầu dừng tay, nhưng ông liền bị hai tên kia
đánh đập tàn nhẫn. Ông càng lớn tiếng kêu gọi
mọi người ngăn cản hành động man rợ kia lại,
nhưng không một ai hưởng ứng. Sau đó cô tài xế
đă bị bọn côn đồ lôi vào bụi rậm gần đó và để
lại một tên cầm súng ra lệnh cho mọi hành khách
phải ngồi yên trên xe.
Một giờ sau,
bọn cướp đưa cô tài xế áo quần sốc xếch quay lại
xe để tiếp tục cuộc hành tŕnh... Trước khi nổ
máy cho xe chạy, cô tài xế yêu cầu người đàn ông
khi năy đă bênh vực cô như sau: “Này ông kia,
yêu cầu ông xuống xe đi!”. Người đàn ông ngạc
nhiên nói: “Cô làm sao thế? Tôi là người duy
nhất đă lên tiếng bênh vực cô mà. Chẳng lẽ tôi
đă làm sai hay sao?”
Cô gái
vẫn tỏ ra cương quyết: “Nếu ông không xuống, tôi
sẽ không cho xe chạy”. Điều bất ngờ là các hành
khách trước đó đă im lặng th́ bây giờ lại nhao
nhao đ̣i người đàn ông kia phải mau xuống xe.
Thậm chí hai hành khách trẻ c̣n hè nhau lôi
người đàn ông ra khỏi xe và chiếc xe tiếp tục
cuộc hành tŕnh. Cô tài xế vuốt lại mái tóc và
vặn radio to hết cỡ. Chiếc xe đă lên đến đỉnh
đồi và bắt đầu đi xuống sườn đồi. Phía tay phải
đường đèo là một vực thẳm sâu hun hút. Tốc độ
chiếc xe buưt tăng dần. Gương mặt cô lái xe trở
nên căng thẳng, hai tay cô giữ chặt vô lăng và
hai hàng nước mắt trào ra. Nhận thấy có điều
không ổn, tên cầm đầu liền nói với cô tài xế:
“Chạy chậm thôi, cô đang làm ǵ thế hả?” Cô tài
xế không nói tiếng nào và tiếp tục nhấn ga cho
xe chạy mỗi lúc một nhanh hơn. Tên côn đồ đă cố
giành lấy vô lăng, nhưng chiếc xe đă lao lên lề
đường và rơi xuống vực như tên bắn.
Hôm sau,
môt tờ báo địa phương đă loan tin một tai nạn
thảm khốc đă xảy ra ở vùng “Phục Hổ Sơn": Một
chiếc xe cỡ trung đă rơi xuống vực sâu. Tài xế
và 14 hành khách trên xe đều thiệt mạng. Trong
thành phố, một người đàn ông đă đọc được bản tin
và bật khóc!
3. SUY NIỆM:
1) Mầu nhiệm hạt lúa trong
thiên nhiên:
Hôm ấy,
một bác nông dân đă mang thóc giống đi gieo trên
ruộng của ḿnh. Đang khi gieo th́ trời bỗng nổi
cơn giông. Nhiều hạt giống gieo đă rơi xuống
ruộng, nhưng cũng có những hạt bị cơn gió mạnh
thổi bay lên mặt đường. Các hạt giống nằm trên
đường cảm thấy ḿnh thật diễm phúc khi nằm ở nơi
khô ráo, đang khi bao hạt giống khác bị ngụp lặn
dưới lớp bùn đên nhăo nhét trong ruộng. Các hạt
giống trên đường liền nói với các hạt nằm dưới
bùn đen như sau: “Các bạn thật đáng thương!
Trong lúc chúng tớ được nằm ở nơi khô ráo sạch
sẽ, th́ các bạn lại phải ngụp lặn dưới lớp bùn
đen nhơ bẩn!”
Hạt lúa vừa dứt lời th́ bỗng
bị một bàn chân người giẫm đạp khiến nó găy
thành ba đoạn. Sau đó, nó lại bị một chiếc xe
cán qua nát thành bột trên đường và một cơn gió
ào tới thổi bay tứ tán. Những hạt lúa c̣n nằm
lại đă trở thành mồi ngon cho lũ chim chóc và
bầy chuột gặm nhấm!
Đang khi đó, từ những hạt lúa tưởng chừng bất
hạnh kia chỉ ít ngày sau đă ngoi lên thành những
chồi non đầy sức sống và trở nên những cây lúa
cứng cáp. Cây lúa lớn dần và không đầy ba tháng
sau đă bắt đầu trổ sinh bông lúa với hàng trăm
hạt lúa khoe ḿnh dưới ánh nắng mặt trời, và
được vinh dự trở nên lương thực nuôi sống loài
người. Từ một hạt lúa đơn độc ban đầu, cuối cùng
nó đă biến thành trăm hạt lúa mới sau một quá
tŕnh biến đổi âm thầm!
Tin Mừng Gio-an hôm nay diễn tả hạt lúa bị mục
nát trước khi biến thành cây lúa mang lại mùa
gặt bội thu như sau: “Nếu
hạt lúa gieo vào lòng đất không chết đi,
thì nó vẫn trơ trọi một mình. Còn nếu
chết đi, nó mới sinh được nhiều hạt khác.
Ai yêu quí mạng sống mình ở đời này thì
sẽ mất. Còn ai coi thường mạng sống mình
ở đời này, thì sẽ giữ lại được cho sự
sống đời đời” (Ga 12,24-25).
2) Con đường
hạt lúa
của Đức
Giê-su.
Đức Giê-su đă trỗi dậy từ trong cơi chết và mở
ra một con đường cứu độ cho loài người chúng ta
là “Phải qua đau khổ để vào vinh quang”.
Tông đồ Phao-lô đă diễn tả mầu nhiệm hạt lúa
Giê-su qua ba giai đoạn như sau:
+ Mầu nhiệm Nhập Thể giống như hạt lúa được gieo
vào ḷng đất: “Đức Giê-su Ki-tô, vốn dĩ là Thiên
Chúa mà không nghĩ phải nhất quyết duy tŕ địa
vị ngang hàng với Thiên Chúa, nhưng đă hoàn toàn
trút bỏ vinh quang, mặc lấy thân nô lệ, trở nên
giống phàm nhân, sống như người trần thế” (Pl
2,6-7).
+ Mầu nhiệm Tử Nạn giống như hạt lúa phải trải
qua giai đoạn bị mục nát: “Người lại c̣n hạ
ḿnh, vâng lời cho đến nỗi bằng ḷng chịu chết,
chết trên cây thập tự” (Pl 2,8).
+ Mầu nhiệm Phục Sinh giống như hạt lúa đă được
biến đổi gia tăng gấp bội: “Chính v́ thế, Thiên
Chúa đă siêu tôn Người, và tặng ban danh hiệu,
trổi vượt trên muôn ngàn danh hiệu. Như vậy, khi
vừa nghe danh thánh Giê-su, cả trên trời dưới
đất, và trong nơi âm phủ, muôn vật phải bái quỳ,
và để tôn vinh Thiên Chúa Cha, mọi loài phải mở
miệng tuyên xưng rằng: Đức Giê-su Ki-tô là Chúa”
(Pl 2,9-11).
Tin Mừng Mát-thêu cũng tŕnh bày mầu nhiệm hạt
lúa của Đức Giê-su như sau: “Từ lúc đó, Đức
Giê-su Ki-tô bắt đầu tỏ cho các môn đệ biết:
Người phải đi Giê-ru-sa-lem, phải chịu nhiều đau
khổ do các kỳ mục, các thượng tế và kinh sư gây
ra, rồi bị giết chết, và ngày thứ ba sẽ sống
lại” (Mt 16,21). Nghe vậy, các môn đệ không muốn
chấp nhận. “Ông Phê-rô liền kéo riêng Người ra
và bắt đầu trách: “Xin Thiên Chúa thương đừng để
Thầy gặp phải chuyện ấy. Nhưng Đức Giê-su quay
lại bảo ông Phê-rô: “Xa-tan, lui lại đàng sau
Thầy! Anh cản lối Thầy, v́ tư tưởng của anh
không phải là tư tưởng của Thiên Chúa, mà là của
loài người” (Mt 16,22-23).
3)
Con đường hạt lúa
của
các môn đệ.
Đức Giê-su đă mời gọi mọi người đi con đường
thập giá của Người: “Ai muốn theo Thầy, phải từ
bỏ chính ḿnh, vác thập giá ḿnh mà theo” (Mt
16,24). Nhóm 12 Tông đồ sau khi nhận được Thánh
Thần đă chấp nhận đi theo con đường hạt lúa của
Đức Giê-su. Phao-lô Tông Đồ dân ngoại đă bày tỏ
với các kỳ mục ở Ê-phê-sô như sau: “Giờ đây, bị
Thần Khí trói buộc, tôi về Giê-ru-sa-lem, mà
không biết những ǵ sẽ xảy ra cho tôi ở đó, trừ
ra điều này, là tôi đến thành nào, th́ Thánh
Thần cũng khuyến cáo tôi rằng: xiềng xích và
gian truân đang chờ đợi tôi” (Cv 20,22-23).
Sau các Tông đồ, đến lượt các Ki-tô hữu cũng đă
chọn đi con đường của hạt lúa là chấp nhận bị
mục nát, chịu chết v́ danh Chúa để từ đó Hội
Thánh không ngừng được phát triển như lời ông
Téc-tu-a-nô đă nói: “Máu các vị tử đạo là hạt
giống trổ sinh các tín hữu”.
4)
Con đường hạt lúa
của các tín hữu
hôm nay.
Để đi được con đường tử nạn và phục sinh này,
đ̣i chúng ta phải được ơn Thánh Thần trợ giúp.
Mỗi người chúng ta cần noi gương các Tông đồ
năng cầu nguyện kết hiệp với Đức Ma-ri-a để xin
ơn Thánh Thần biến đổi.
Trong Mùa Chay này, chúng
ta hăy áp dụng mầu nhiệm cây lúa bằng việc thực
hành theo kinh “Cải tội bảy mối có bảy đức” cụ
thể như sau:
- Mỗi ngày quyết tâm làm một việc phục vụ tha
nhân như: quan tâm giúp đỡ người thân làm việc
nhà, để loại trừ thói xấu ích kỷ lười biếng nơi
ḿnh.
-Can
đảm lên tiếng bênh vực công lư thay v́ thái độ
im lặng để diệt trừ thói xấu vô cảm hèn nhát
trong ta.
-Khiêm
tốn năng khen ngợi tha nhân cách thành thật để
loại trừ thói xấu kiêu ngạo tự măn nơi bản thân
ḿnh.
- Tập làm luật sư bào chữa
lỗi lầm cho tha nhân thay v́ làm quan ṭa kết án
họ, để loại trừ thói xấu ganh ghét đố kỵ những
ai hơn ḿnh.
- Tập mỉm cười thân thiện
và đi bước trước chào hỏi tha nhân ngay từ khi
sáng sớm để loại trừ thói quan liêu cửa quyền,
ưa xử dụng bạo lực và nói năng hách dịch làm
thất nhân tâm.
- Tập thói quen mở rộng ṿng tay thân ái để mỗi
ngày một “thêm bạn bớt thù”. Mỗi gia đ́nh công
giáo sẽ kết thân với một gia đ́nh lương dân để
mở mang Nước Chúa.
4. THẢO LUẬN:
Mỗi người chúng ta sẽ làm gì cụ thể
trong những ngày Mùa Chay này, để noi gương
Đức Giê-su, giống như Cha Kôn-bê xưa đă làm, đó
là: hy sinh bản thân và khiêm nhường phục
vụ tha nhân, nhất là những bệnh nhân hay những
người gặp cảnh đáng thương?
5. LỜI CẦU:
-
LẠY CHÚA GIÊ-SU, Khi đóng đinh Chúa trên cây
thập giá, bọn đầu mục Do Thái tưởng đã
hoàn toàn chiến thắng. Nhưng Giờ Tử Nạn
đối với Chúa không phải là sự thất bại,
nhưng là Giờ được Chúa Cha tôn vinh. Cũng
như hạt lúa có chết đi mới sinh được nhiều
hạt lúa mới, thì nhờ sự chết trên thập
giá, Chúa đã được Chúa Cha tôn vinh bằng
việc cho phục sinh, đặt làm Chúa tể muôn
loài. Rồi Hội Thánh cũng noi gương Chúa để
chấp nhận bị đế quốc Rô-ma bách hại suốt
300 năm, và cuối cùng đă được tôn vinh, qua
việc chinh phục được cả Đế quốc tin theo
Chúa và gia nhập vào Hội Thánh.
- Trong những ngày Mùa Chay này, xin đổ ơn
Thánh Thần giúp chúng con sẵn sàng đón nhận
những đau khổ thập giá với thái độ tin yêu
và hy vọng, noi gương Chúa xưa. Xin cho
chúng con ý thức rằng: thập giá là con
đường duy nhất để nhờ đó chúng con xứng đáng
nên hoàn thiện noi gương Chúa, và ngày sau còn
được Chúa tôn vinh lên Quê Trời hưởng hạnh
phúc đời đời.
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.
Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.