I. HỌC LỜI CHÚA
1. TIN MỪNG: Ga 8,1-11
(1) Còn Đức Giê-su thì đến núi Ô-liu. (2)
Vừa tảng sáng, Người trở lại Đền thờ.
Toàn dân đến với Người. Người ngồi xuống
giảng dạy họ. (3) Lúc đó, các Kinh sư và
người Pha-ri-sêu dẫn đến trước mặt Đức
Giê-su một phụ nữ bị bắt gặp đang ngoại
tình. Họ để chị ta đứng ở giữa, (4) rồi
nói với Người: “Thưa Thầy, người đàn bà
này bị bắt quả tang đang ngoại tình. (5)
Trong sách Luật, ông Mô-sê truyền cho chúng
tôi phải ném đá hạng đàn bà đó.Còn
Thầy, Thầy nghĩ sao? (6) Họ nói thế nhằm
thử Người, để có bằng cớ tố cáo Người.
Nhưng Đức Giê-su cúi xuống lấy ngón tay
viết trên đất. (7) Vì họ cứ hỏi mãi, nên
Người ngẩng lên và bảo họ: “Ai trong các
ông sạch tội, thì cứ việc lấy đá mà ném
trước đi”. (8) Rồi Người lại cúi xuống
viết trên đất. (9) Nghe vậy, họ bỏ đi hết,
kẻ trước người sau, bắt đầu từ những
người lớn tuổi. Chỉ còn lại một mình
Đức Giê-su và người phụ nữ thì đứng ở
giữa. (10) Người ngẩng lên và nói: “Này
chị, họ đi đâu cả rồi? Không ai lên án chị
sao?” (11) Người đàn bà đáp: “Thưa ông,
không có ai cả”. Đức Giê-su nói: “Tôi cũng
vậy, tôi không lên án chị đâu! Thôi chị cứ
về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!”.
2. Ý CHÍNH:
Tin mừng hôm nay trình bày tình thương bao
dung của Thiên Chúa, thể hiện qua thái độ
của Đức Giê-su đối với tội nhân. Câu
chuyện được trình bày như một màn kịch
gồm 3 hồi như sau:
- HỒI MỘT (x Ga 8,1-5): Các Kinh sư
và người Pha-ri-sêu giải một phụ nữ bị
bắt quả tang phạm tội ngoại tình đến yêu
cầu Đức Giê-su cho biết phải xử lý thế
nào.
- HỒI HAI (x Ga 8,6-9): Hiểu được ý đồ của
họ muốn gài bẫy hại mình, Đức Giê-su đã
im lặng ngồi xuống và lấy ngón tay viết
trên đất. Khi họ gặng hỏi thì Người mới
nói: “Ai trong các ông vô tội thì hãy ném
đá trước đi!”. Câu trả lời của Đức Giê-su
đã làm cho những kẻ tố cáo phải lặng lẽ
rút lui.
- HỒI BA (x Ga 8,10-11): Chỉ còn Đức Giê-su
là người duy nhất trong sạch và có quyền
kết án tội nhân. Nhưng Người lại tỏ lòng
khoan dung tha thứ khi tuyên bố: “Tôi không
lên án chị đâu! Thôi chị cứ về đi, và từ
nay đừng phạm tội nữa”.
3. CHÚ THÍCH:
-
C
1-3: + Đến núi Ô-liu: Tức vườn
Ghết-sê-ma-ni, ở mạn Đông gần thành
Giê-ru-sa-lem, (x. Lc 22,39). Đây là một nơi
yên tĩnh thuận tiện cho việc cầu nguyện.
+ Trở lại Đền thờ:Đền
thờ nằm trong Thủ đô Giê-ru-sa-lem. Đền thờ
đầu tiên do vua Sa-lo-mon xây dựng vào năm
970 trước Công nguyên. Sau đó nhiều lần
được tái thiết. Đền thờ được đề cập
trong Tin mừng hôm nay do vua Hê-rô-đê trùng
tu và mở rộng thêm từ năm 20 trước CN,
nhưng cuối cùng đã bị quân Rô-ma kéo đến
tàn phá bình địa vào năm 70 sau Công nguyên.
+ Người ngồi xuống giảng dạy họ:
Các Thầy “Ráp-bi” Do thái khi dạy Thánh
kinh, thường ngồi trên một chiếc ghế hay
một tảng đá, còn các thính giả thì đứng
và ngồi xung quanh. + Một người phụ
nữ bị bắt gặp đang ngoại tình: Đây
là một thiếu phụ đã có chồng, nhưng lại
quan hệ vợ chồng bất chính với một người
khác không phải chồng mình.
-
C 4-6a: + Trong sách Luật, ông Mô-sê
truyền phải ném đá hạng đàn bà đó:
Luật Mô-sê quy định về hình phạt dành cho
tội ngoại tình như sau: “Người đàn bà
ngoại tình phải bị xử tử” (Lv 20,10), và
còn quy định xử tử cả hai người phạm tội
bằng cách ném đá (x. Đnl 22,24). Nhưng thời
Đức Giê-su, người Rô-ma đã cấm áp dụng
luật tử hình này (x Ga 18,31). + Họ
nhằm thử Người để có bằng cớ tố cáo
Người: Các Kinh sư và người
Pha-ri-sêu muốn đưa Đức Giê-su vào tình thế
“tiến thoái lưỡng nan” để có cớ tố cáo
Người. Theo họ nghĩ: Đức Giê-su trả lời
hướng nào thì cũng không ổn: Nếu Người
lên án xử tử theo Luật Mô-sê thì họ sẽ
tố cáo Người là kẻ chống lại nhà cầm
quyền Rô-ma, vì người Do thái đã bị tước
mất quyền xử tử tội nhân, và Người sẽ
bị chính quyền Rô-ma coi là phản loạn. Còn
nếu Người truyền tha bổng tội nhân, thì
họ sẽ lại nói Người chống lại Luật pháp
Mô-sê và không theo truyền thống của cha
ông.
-
C 6b-8: + Đức Giê-su cúi xuống lấy ngón
tay vẽ trên đất:
Viết trên đất là để bày tỏ thái độ không
quan tâm đến sự việc đang xảy ra. + “Ai
trong các ông sạch tội, thì cứ việc lấy
đá mà ném trước đi”: Qua câu nói
này, Đức Giê-su tuy theo Luật Mô-sê cho phép
ném đá tội nhân, nhưng đồng thời Người
cũng nhắc cho những kẻ tố cáo kia biết
rằng: Chính họ cũng là kẻ tội lỗi đáng
bị xử phạt! Họ cần tránh thái độ xét
đoán ý trái và kết án kẻ khác cách bất
công, để khỏi bị Thiên Chúa xét đoán và
kết án sau này. Vì dưới cái nhìn của
Thiên Chúa, thì mọi người đều là tội nhân
và đều cần được xét xử khoan dung nhân
hậu (x. Lc 6,36-38).
-
C 9-11: + Họ bỏ đi hết:
Tất cả những kẻ tố cáo đều rút lui. +
Bắt đầu từ người lớn tuổi:
Người lớn tuổi bỏ đi trước, phần vì càng
sống lâu thì càng sai phạm nhiều! Phần
khác cũng có thể do người lớn tuổi thì
khôn ngoan hơn, nên khi thấy không làm gì
nổi Đức Giê-su thì “Tam thập lục kế: đào
vi thượng sách!” để tránh bị Người liệt
vào hạng người “đạo đức giả” (x. Lc
11,37-54). + “Tôi không lên án chị đâu!”
: Đức Giê-su không xét đoán ai cả
vì Ngừơi đầy lòng từ ái khoan dung (x Ga
8,15). Sứ mệnh của Người là đến để cứu
rỗi thế gian (x Lc 9,10). + “Thôi chị
cứ về đi, và từ nay đừng phạm tội nữa!”
: Tuy tha thứ cho tội nhân, nhưng để
tránh sự lạm dụng, Đức Giê-su đòi hối
nhân phải thành tâm sám hối, bằng quyết
tâm không tái phạm nữa. Trong thực tế, để
tránh khỏi tái phạm thì hối nhân cần
phải ăn năn dốc lòng chừa. Lòng ăn năn sám
hối thực sự được biểu lộ qua việc khiêm
tốn xin ơn Chúa trợ giúp, thành thật xưng
thú tội lỗi, quyết tâm xa lánh dịp tội
và làm việc đền tội cân xứng (x. Kinh Ăn
năn tội).
4. CÂU HỎI: 1) Hãy cho biết Đền thờ
Giê-ru-sa-lem thời Chúa Giê-su do ai xây dựng
và xây từ khi nào? Số phận cuối cùng của
Đền thờ này thế nào? 2) Luật Mô-sê qui
định hình phạt dành cho các kẻ phạm tội
ngoại tình ra sao? 3) Các đầu mục Do tái
có ý đồ gì khi bắt người đàn bà phạm
tội ngoại tình đến yêu cầu Đức Giê-su xử
lý? 4) Đức Giê-su thể hiện lòng khoan dung
đối với tội nhân qua câu nói gì? 5) Lòng
ăn năn thực sự phải được biểu lộ bằng
những việc gì? 6) Phải chăng việc Đức
Giê-su khoan dung tha thứ tội lỗi là đã
gián tiếp khuyến khích tội nhân cứ tiếp
tục phạm tội?
II. SỐNG LỜI CHÚA
1. LỜI CHÚA: “Thôi chị cứ về đi, và từ
nay đừng phạm tội nữa!”
2. CÂU CHUYỆN: VỀ CUỘC DỔI ĐỜI CỦA MỘT CÔ
GÁI:
TA-XI-A-NA là một văn sĩ người Mỹ gốc Liên
Xô. Vào năm 1980, cô đã cho ra đời tác phẩm
đầu tay tựa đề là “VỀ MỘT CUỘC ĐỔI ĐỜI
KỲ DIỆU”. Trong quyển sách đó, cô đã kể
lại chi tiết cuộc đời đầy đam mê sóng gió
của cô, mà cuối cùng đời cô đã được ơn
biến đổi trở nên tốt hơn gấp bội! Câu
chuyện của cô Ta-xi-a-na được tóm gọn như
sau:
Ngay từ khi còn bé, Ta-xi-a-na đã được
chịu phép Rửa tội. Nhưng khi lớn lên, cô
ít đến nhà thờ dự lễ Chúa nhật vì cha
mẹ của cô không mấy ngoan đạo. Do thường
hay gây gỗ và cứng đầu nên cha mẹ và thầy
dạy đều xếp cô vào loại trẻ em khó dạy.
Ngay từ nhỏ, Ta-xi-a-na đã tỏ ra căm thù
tất cả những gì gò bó, ép cô vào khuôn
khổ kỷ luật, vì nó làm cho cô cảm thấy
bị mất tự do và không thể làm theo ý
mình. Lớn lên, nhờ có trí thông minh siêu
hạng, Ta-xi-a-na đã được cấp học bổng lên
đại học. Nhưng tại môi trường trí thức
này, thay vì kết thân với các sinh viên
cùng khóa, thì cô lại thường xuyên giao du
với đám ma-cô, đầu trộm đuôi cướp, bợm
nhậu, đĩ điếm và xã hội đen...! Trong khi
sống buông thả như vậy, cô cũng thích
nghiên cứu các môn thần bí phương Đông, đặc
biệt là môn Yô-ga. Khi tập luyện Yô-ga, mỗi
động tác đều đòi người ta phải đọc một
câu trong một bài văn vần của môn phái. Có
người biết cô là tín hữu nên đã đề nghị
cô đọc Kinh Lạy Cha để thay cho bài văn vần
kia. Ta-xi-a-na đã làm theo lời khuyên này.
Các câu trong kinh Lạy Cha đã dần dần thấm
nhập vào tâm hồn cô. Rồi một ngày kia,
một tư tưởng chợt lóe lên trong đầu
Ta-xi-a-na: “Tại sao ta lại không đọc thêm
các bản kinh khác nữa, nhất là đọc Lời
Chúa trong Thánh kinh?” Càng đọc Lời Chúa,
cô càng cảm thấy thích thú về những tư
tưởng cao siêu và thánh thiện của Đức
Giê-su. Cuối cùng cô quyết định đến với
một linh mục đạo đức để tìm hiểu thêm về
giáo lý Thánh kinh. Sau đó cô đã cử hành
lễ nghi Tuyên tín. Cô dọn mình chịu bí
tích Giải tội và cuối cùng đã được ơn
đổi mới hoàn toàn. Từ đây cô tình nguyện
hiến thân lo các công việc bác ái xã hội.
Cô đã thuật lại bước ngoặc xảy ra trong
cuộc đời mình khi vào tòa xưng tội như
sau: “Bấy giờ tôi trình bày cho vị linh
mục nghe về các lỗi lầm của tôi, về
những cơn say thâu đêm suốt sáng, các đam mê
tình dục quá độ, về những cuộc hôn nhân
bất hạnh mà tôi đã từng trải qua, những
lần phải đi phá thai vì bị vỡ kế hoạch,
dẫn đến hậu quả tai hại là tôi không còn
khả năng sinh con. Cuộc sống đầy đam mê đã
biến tôi trở thành một con người hoàn toàn
dửng dưng với mọi sự: Tôi chẳng còn có
thể yêu ai được nữa! Sau đó, tôi lắng nghe
vị linh mục khuyên bảo. Lời của ngài tuy
đơn sơ nhưng mỗi lời đều đánh động tận tâm
can tôi. Sau cùng tôi rất xúc động khi nhận
phép Giải tội. Ngay lúc ấy, tôi cảm thấy
thật bình an như vừa trút được một gánh
nặng ngàn cân”.
Sau lần xưng tội ấy, Ta-xi-a-na đã cảm
nghiệm gặp được Chúa Giê-su và đã được
Người ban ơn tha thứ. Ta-xi-a-na không những
đã được Chúa tha tội, mà còn được Người
chạm đến phần tâm linh sâu thẳm nhất để
biến cô trở nên một tạo vật hoàn toàn mới
của Người.
3. SUY NIỆM:
1. Cuộc gặp gỡ giữa Ta-xi-a-na và Đức
Giê-su rất giống với câu chuyện của người
phụ nữ ngoại tình trong Tin mừng. Đức
Giê-su cũng đã tha thứ cho người phụ nữ
ngoại tình, và Người còn biến đổi chị
trở nên người mới. Hai câu chuyện trên nói
lên chủ đích của mùa Chay là giúp các
tín hữu nhìn lại yếu hèn để sám hối,
rồi gặp Đức Giê-su nơi tòa Giải tội. Chắc
chắn chúng ta sẽ được tha thứ và biến
đổi nên người mới hoàn toàn.
2. Tuy nhiên, ngày nay nhiều người đã không
còn năng chịu phép Giải tội với những lý
do sau:
* LÝ DO THỨ NHẤT: họ nói: “Tôi cứ phải
xưng đi xưng lại hoài cũng những tội ấy.
Thế thì cần chi phải xưng tội nhiều lần,
một việc làm vừa vô ích vừa mất thì
giờ?” Để nhìn rõ vấn đề, ta chỉ cần
so sánh giữa sức khỏe tinh thần và thể
xác như sau: Do di truyền, mỗi người chúng
ta đều có một số khiếm khuyết về thể
lý. Chẳng hạn: Có người bị đau mắt
thường xuyên nên phải nhỏ thuốc hằng ngày,
người khác thì dị ứng da, bị đau sưng
khớp... Mỗi khi bị bệnh như thế, ta thường
dùng cùng một loại thuốc để chữa bệnh,
mà không khi nào nghĩ như vậy là kỳ cục
vô ích. Nếu ta không dùng lại các liều
thuốc trị dị ứng nói trên với lý do là
chúng quá quen thuộc, thì đó mới là điều
kỳ cục! Sức khỏe tâm linh của chúng ta
cũng tương tự như thế: Mỗi người chúng ta
đều có một số yếu kém về tâm linh. Chẳng
hạn: Dễ bực tức, thích chỉ trích, ích
kỷ, lười biếng, chửi thề, nói hành, say
sỉn, thủ dâm... Như thế, việc thường xuyên
đi xưng tội đâu có gì sai lầm hay kỳ cục?
* LÝ DO THỨ HAI: Có người nói rằng: “Tôi
xét mình chẳng thấy có tội gì nghiêm
trọng cần phải xưng ra cả. Nhiều lần tôi
phải xưng lại cả các tội cũ để có tội
mà xưng”. Điều đó một mặt cho thấy có
lẽ chúng ta đã bị chai lỳ trước những
khiếm khuyết về tâm linh, cũng như không
còn nhạy cảm đối với những lỗi lầm của
chúng ta. Thực ra con người chúng ta vốn
yếu hèn như lời thánh Phao-lô: “Điều lành
tôi muốn thì tôi không làm. Còn điều ác
không muốn nhưng tôi lại cứ làm!”. Những ai
tưởng mình không có tội, thực ra là tại
đã không xét mình kỹ lưỡng đó thôi, như
lời thánh Gio-an đã viết: “Nếu chúng ta
nói chúng ta không có tội, thì chúng ta
đã tự lừa dối mình, và sự thật không ở
trong chúng ta” (1 Ga 1,8).
* LÝ DO THỨ BA là do chỉ xét mình về
các tội vấp phạm (bị cấm) hơn là các tội
thiếu sót (bị buộc). Tội vấp phạm là
tội cố ý vi phạm một điều bị luật cấm
như cấm phá thai. Còn tội thiếu sót bổn
phận là tội đã bỏ không làm việc bổn phận
lẽ ra phải làm như tội bất hiếu với cha
mẹ. Trong Tin mừng, Đức Giê-su thường hay đề
cập đến những tội thiếu sót này. Chẳng
hạn: Dụ ngôn về ông nhà giàu đã không giúp
đỡ La-da-rô (x Lc 16,19-31). Ngoài ra, trong
ngày yận thế, Vua Thẩm Phán sẽ nói với
những kẻ bên trái: “Quân bị nguyền rủa kia,
đi đi cho khuất mắt Ta mà vào lửa đời đời,
nơi dành sẵn cho tên ác quỷ và các sứ thần
của nó. Vì xưa Ta đói các ngươi không cho
ăn, Ta khát các ngươi không cho uống, Ta là
khách lạ các ngươi chẳng đón tiếp...” (Mt
25,41-45).
4. THẢO LUẬN: 1) Trong mùa Chay này, mỗi
tín hữu chúng ta cần làm gì để tỏ lòng
tin vào tình thương bao dung của Chúa Giê-su?
2) Bạn sẽ trả lời thế nào với người nói
với bạn rằng: “Cần chi phải năng xưng tội.
Vì chỉ sau một thời gian ngắn là sẽ tái
phạm lại. Chi bằng đợi đến khi gần chết
sẽ mời linh mục đến xưng tội lần cuối cùng
cũng đủ. Thiên Chúa giàu lòng từ bi thương
xót, chắc sẽ không chấp nhất những tội lỗi
do sự yếu hèn của chúng ta đâu!”
5. NGUYỆN CẦU
-
LẠY CHÚA GIÊ-SU. Con rất sợ bị bắt quả
tang đang phạm một tội gì nghiêm trọng.
Nhưng lạy Chúa, có tội nào chúng con phạm
mà Chúa lại chẳng nhìn thấy và không hay
biết? Xin cho chúng con biết bỏ đi những mặt
nạ giả dối, những việc đạo đức hình thức
bề ngoài để che đậy tâm địa xấu xa trong
tâm hồn chúng con. Nhờ đó, chúng con sẽ
luôn sống yêu thương cách chân thành và trở
nên những chứng nhân cho Chúa trước mặt
người đời.
- LẠY CHÚA. Nếu Chúa đã không lên án kẻ
có tội, không chấp nhất những điều chúng
con sai lỗi, thì xin Chúa cũng giúp chúng
con đừng bao giờ trở thành quan tòa kết
án tha nhân. Khi thấy anh chị em con sai lỗi,
xin cho chúng con biết xét mình và tu sửa
bản thân trước đã, rồi mới đủ uy tín để
giúp sửa lỗi anh em con. Bấy giờ xin cho
chúng con biết khôn ngoan để nói đúng lúc
và đúng phương pháp hầu chu toàn bổn phận
“răn bảo kẻ có tội”, như kinh “Thương người
có mười bốn mối” đã dạy
X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.
Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON